Minh Hôn - 1029
Cập nhật lúc: 2024-07-30 17:53:16
Lượt xem: 11
Nhưng đối mặt mấy chục con Bì Thi, chúng tôi thực sự có chút bất lực.
Mới chỉ chiến đấu được một lát, tôi đã cảm thấy mình sắp không chống đỡ nổi nữa.
Bởi vì đám Bì Thi này chỉ có một chút nhược điểm ở trên rốn ra, còn lại chính là sức tấn công mãnh liệt, chúng dũng mãnh lao lên trước mà không hề sợ chết, hơn nữa số lượng còn rất đông đảo.
Ngay cả khi thực lực của chúng tôi có mạnh hơn nhiều, nhưng chúng tôi vẫn không thể chống lại bọn chúng.
Hơn nữa cho dù bốn người chúng tôi muốn phá vòng vây để xông ra, nhưng dường như đám Bì Thi này căn bản không biết sợ hãi là gì, trừ phi chúng tôi hạ gục hết bọn chúng, nếu không, chúng tôi sẽ không còn đường lui nữa…
Hiện giờ, tôi chỉ còn cách kích hoạt Ấn Vô Thường, nếu không, cứ tiếp tục như vậy, chúng tôi chắc chắn sẽ bị thương, thậm chí sẽ bị lật thuyền ( thất bại ) ngay tại chỗ này, mà còn chưa kịp tham gia vào đợt tấn công vào núi Lang Nha.
Tuy nhiên, điều tôi không bao giờ ngờ tới là, ngay lúc chúng tôi đang loay hoay đối phó với những đợt tấn công của Bì Thi, một tiếng động cơ ô tô chói tai vang lên.
“Ong ong…”
Ngay sau đó, tôi nhìn thấy chiếc xe của mình đang đậu trên đường, giờ phút này thế mà lại được khởi động, rồi đột nhiên lao nhanh về phía chúng tôi một cách quỷ dị…
******
Việc chiếc xe đột nhiên được khởi động khiến cho tất cả mọi người có mặt tại đây đều bất ngờ.
Trong thị trấn nhỏ này, ngoài chúng tôi ra, chẳng lẽ còn có người sống khác sao?
Hoặc là, đám Bì Thi đó đã trâu bò đến mức biết lái xe luôn rồi chăng?
Hiển nhiên, điều này rất khó xảy ra.
Chắc chắn có ai đó đã khởi động xe của tôi, xem tình hình này, có lẽ người nọ định lao thẳng vào đám Bì Thi để cứu chúng tôi.
Cùng với tiếng động cơ ô tô không ngừng gầm rú, tiếng còi xe cũng liên tục vang lên, tiếng “ô ô ô” lớn tới mức truyền vang khắp cả thị trấn nhỏ.
Tất cả chúng tôi đều bị cảnh này thu hút, tạm thời không ai hiểu được tình huống này là thế nào.
Tuy nhiên, khi chiếc ô tô tiến đến cách chúng tôi khoảng trăm mét, tôi mơ hồ nhìn thấy hình bóng của một ông lão đang điều khiển ô tô.
Chiếc mũi tròn màu đỏ, tóc tai rối tung.
Tuy rằng tôi không nhìn được rõ lắm, nhưng người đầu tiên tôi nghĩ tới chính là ông lão đào nhân sâm kia, lão La.
Từ khi chúng tôi trở về từ núi Lang Nha, bởi vì xảy ra phản phệ nên chính lão La đã lái xe đưa chúng tôi tới bệnh viện.
Sau đó lão La đã lập tức trở lại, cũng từ đó chúng tôi không liên lạc gì với nhau nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1029.html.]
Nói như thế nào, cuối cùng lão La vẫn là người đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, mà chúng tôi vẫn còn nợ ông ấy mấy bình rượu ngon đấy.
Lão La lại lần nữa xuất hiện, khẳng định là ông ấy đã phát hiện ra chúng tôi rơi vào thế khó, lại còn nhìn thấy xe của tôi.
Tuy rằng không biết ông lão này đã dùng cách gì, không cần chìa khoá mà vẫn có thể khởi động được xe ô tô của tôi.
Nhưng nếu chiếc xe thực sự lao tới, nói không chừng thật sự có thể mở ra một con đường sống cho bốn người chúng tôi.
Như vậy, tôi cũng không cần phải sử dụng đến sức mạnh Vô Thường nữa.
Bởi vì sức mạnh Vô Thường này quá lớn mạnh, nếu dùng nó ở nơi này, quả thực có chút không đáng.
Điều quan trọng nhất là, tôi chỉ có thể sử dụng sức mạnh Vô Thường một lần duy nhất mà thôi, dùng xong thì cũng hết sạch cơ hội.
Tôi mới nghĩ tới đây, chiếc xe đã lao nhanh như cắt tới trước mặt chúng tôi.
Đám Bì Thi điên cuồng hét lên, tạo ra những tiếng “Ngao ngao ngao” không dứt, tuy nhiên chúng chẳng có trí tuệ gì cả, chỉ còn lại bản năng khát m.á.u vối có của loài thi sát thôi.
Lúc này nhìn thấy ô tô lao tới, chúng cũng chẳng cảm nhận được sự nguy hiểm, thậm chí, còn có mấy con Bì Thi ngốc ngếch đứng ở bên ngoài lao tới trước mũi xe ô tô.
Chiếc xe bây giờ đã ở rất gần chúng tôi, chưa đầy ba mươi mét.
Ở khoảng cách này, tôi đã có thể xác nhận người điều khiển xe của mình chính là lão La.
Hơn nữa, lão La còn vừa đạp chân ga vừa bóp còi xe, miệng hét lớn không ngừng: “Đạo trưởng tránh ra, đạo trưởng tránh ra!”
Chúng ta đều nhận ra, sư phụ và Độc đạo trưởng tuy rằng không hề quen biết với lão La, nhưng vào lúc nguy hiểm thế này, họ vẫn cố gắng tránh sang một bên.
Lúc này, chiếc xe gần như tăng tốc lên khoảng 120 km/giờ.
Vì xe của tôi là loại xe giá rẻ, nên động cơ hiện đã như muốn nổ tung, vang lên tiếng “ù ù” vô cùng ồn ào.
Tốc độ tất nhiên là không có gì đáng nói.
Chỉ là lúc này lại có hai con Bì Thi không sợ c.h.ế.t lao lên chặn đầu xe.
Chúng nhe răng trợn mắt, còn vươn móng vuốt, muốn dừng chiếc xe lại.
Nhưng kết quả thì sao? Quả thật vô cùng tàn nhẫn.
Chỉ kịp nghe hai tiếng “Bang bang” nặng nề vang lên, hai con Bì Thi kia tức khắc bị đ.â.m bay ra xa, cả người chúng rơi xuống hệt như những chiếc lá rụng, chúng bay trong không trung bảy đến tám vòng, toàn thân đã bị xe đ.â.m đến biến dạng, hoàn toàn chẳng còn chút năng lực nào để cản xe nữa.
Tuy nhiên, chiếc xe ô tô vẫn không có ý định dừng lại, tiếp tục lao về phía trước.
Phía trước còn có nhiều Bì Thi hơn, tôi lại nghe thấy những tiếng “Bang bang bang” nặng nề xuất hiện không ngừng, hết con Bì Thi này đến con Bì Thi khác bị xe đ.â.m bay ra xa.