Minh Hôn - 1016
Cập nhật lúc: 2024-07-30 17:48:50
Lượt xem: 18
Sắc mặt gã trầm xuống, mạnh mẽ vận khí, lớn tiếng quát: “Oắt con, mày quá làm càn rồi!”
Nói xong, gã nhấc chân lên, trực tiếp vọt tới nhắm ngay sau lưng của tôi mà vỗ một chưởng thật mạnh.
Khoảng cách giữa chúng tôi, cũng không xa chỉ khoảng bảy tám mét.
Khoảng cách ngắn như vậy, cho dù gã đang bị trọng thương, nhưng chỉ cần một hơi cũng có thể trong nháy mắt đánh ra sức mạnh hủy diệt.
Nếu như tôi bị một chưởng này đánh trúng, tất nhiên sẽ chết, cho dù không c.h.ế.t cũng bị thương nặng.
Hơn nữa tất cả những chuyện này phát sinh quá mức đột ngột, ở đây không ai nghĩ tới đối phương lại xuất thủ lần nữa.
Hơn nữa còn là xảy ra bất ngờ với khoảng cách lại gần như vậy.
Dạ Phong và Dạ Hinh đứng bên cạnh gã đều không kịp phản ứng.
Những người vây xem xung quanh cũng không nghĩ tới.
Thời điểm lúc nhìn thấy tên đầu trâu ra tay, cũng vì quá sợ hãi mà sắc mặt đã thay đổi.
Cũng muốn nhắc nhở nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ căn bản không kịp mở miệng.
Các loại biểu hiện đã khiến cho mọi người ở đây có một loại ảo giác.
Xong rồi, sau một giây nữa tôi sẽ bị tên quỷ sai đầu trâu này này vỗ một chưởng đập c.h.ế.t trên mặt đất, không còn đường sống.
Bởi vì một chưởng bạo liệt này đang không ngừng tới gần sau lưng của tôi, khoảng cách còn chưa tới nửa mét.
Nhưng mà, tôi, Thượng Quan Thư và Chu Vận đứng ở phía trước, không ai kịp phản ứng.
Những vị khách xung quanh trong lòng cũng “lộp bộp” một tiếng, vẻ mặt hoảng sợ, đang rất muốn mở miệng nhắc nhở, tim treo trên đầu cổ họng.
Tuy nhiên, những người này đã hơi lo xa.
Tuy lúc trước tôi đã thu hồi thần lực Vô Thường, nhưng hiệu quả của Ấn Vô Thường vẫn chưa biến mất.
Cái cảm giác mênh mang cuồn cuộn vẫn còn tồn tại quanh quẩn trong cơ thể của tôi.
Tôi có thể thả nó ra bất cứ lúc nào.
Trong tình huống này, khả năng cảm nhận của tôi cũng không suy giảm.
Từ lúc gã nổi lên sát khí rồi ra tay trong nháy mắt, tôi đã phát hiện ra.
Hơn nữa, động tác và quỹ đạo của đối phương cũng đều ở trong tầm cảm nhận của tôi.
Bởi vậy, tất cả những động tác của gã đều tránh không được bị tôi phát hiện...
Tên này ban đầu đã gợi lên sát tâm của tôi nhưng sau đó lại bởi vì biết được thân phận của đối phương, không dám hạ sát thủ, cũng bận tâm đến hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/minh-hon/1016.html.]
Cơn tức giận kia luôn không ngừng bị tôi đè nén ở lồng ngực, không được phóng thích khiến cho bản thân vô cùng khó chịu.
Sau đó tôi đã đè nén oán khí này mà lựa chọn rời đi.
Vốn tưởng rằng chuyện hôm nay tạm thời sẽ kết thúc.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới, gã lại dám lần nữa ra tay với tôi, hơn nữa lần này còn hạ sát thủ.
Trong nháy mắt đó, cơn tức giận bị tôi đè nén vô hạn kia rốt cục trong nháy mắt được phóng thích ra, cơn tức cuồn cuộn xông thẳng vào đại não, hai mắt trong phút chốc đã sung huyết, cả người tức giận tới cực điểm.
Trong phút chốc, ham muốn g.i.ế.c chóc giống như một con dã thú, trong nháy mắt đã nhảy ra khỏi lồng, khó có thể kiềm chế được.
Ngay khi đối phương chuẩn bị đánh tôi, tôi đột nhiên quay người lại, trước khi Thượng Quan Thư và Chu Vận kịp phản ứng, một luồng khí tức vô thường cuồn cuộn đột nhiên bộc phát.
“Ầm” một tiếng nổ đột nhiên vang lên, đó là sự phóng thích cương khí cường đại tạo nên một vụ nổ mãnh liệt ở trên không.
Theo tiếng nổ này, luồng khí mênh m.ô.n.g cuồn cuộn kia, tựa như cơn sóng hóa thành từng đợt sóng đạo khí, trong khoảnh khắc thổi quét ra bốn phía.
Mà tôi, một tay kết ấn rồi tung chưởng.
Tốc độ cực nhanh như tia chớp, trước khi tên quỷ sai đầu trâu làm thương tổn đến tôi, đột nhiên tôi vỗ xuống một chưởng.
Chỉ nghe “Rầm” một tiếng trầm đục, trực tiếp cùng đối phương chưởng đối chưởng.
Một chưởng này có uy lực cực lớn, mang theo lửa giận vô hạn của tôi cùng lực lượng cường đại của Ấn Vô Thường.
Sức mạnh vô thường mạnh mẽ như vậy, một quỷ sai nho nhỏ có thể chống đỡ được sao?
Kết quả là sau tiếng nổ này, tên đầu trâu đã hét lên như heo bị làm thịt ngay tại chỗ, cả người bay ngược về sau hơn mười mét.
Hơn nữa lúc tên đó và tôi đối chưởng, cánh tay của gã lập tức bị đánh nát, lực mạnh theo cánh tay truyền thẳng vào cơ thể gã.
Cộng thêm vết thương lúc trước, người này cho dù không c.h.ế.t cũng bị lột da.
Nhưng mà lúc này cơn phẫn nộ của tôi đã đến cực điểm nên hoàn toàn không khống chế được.
Mặc kệ gã là quỷ sai gì, là quỷ sai gì, địa phủ nào.
Giờ khắc này tôi hoàn toàn không có ý định chừa cho gã một con đường sống. Nếu tên này muốn chúng tôi c.h.ế.t thì trước đó, tôi sẽ g.i.ế.c gã làm đệm lưng trước.
Sau khi dùng một chưởng đánh bay gã, chưa ai kịp phản ứng thì tôi đã hóa thành một bóng dáng, lắc mình đi tới bên cạnh tên quỷ sai đầu trâu kia.
Tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt, tôi đã đi tới bên cạnh đối phương.
Quỷ sai kia cả người run rẩy, miệng nhuốm đầy máu, thân thể lúc sáng lúc tối, hiển nhiên hồn thể đã bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng.
Gã thấy tôi xuất hiện lần nữa, vẻ mặt đã lộ ra sát khí.
Trong nháy mắt gã đã bị dọa cho hoảng sợ, trong hai mắt tràn đầy sợ hãi.
Nhưng tôi mang theo vẻ lạnh lùng, đột nhiên nhấc chân giẫm lên đầu của tên quỷ sai đầu trâu đó, trong miệng thậm chí còn gầm nhẹ một tiếng: “Đi c.h.ế.t đi!”