Kể từ đó, Ôn Tử Nhiên ngày nào cũng nỗ lực khắc phục nỗi sợ nước. Dần dần, sự tiến bộ của đều thấy rõ.
Ít nhất, bây giờ Ôn Tử Nhiên quen với nước, còn thấy xa lạ sợ hãi nữa.
Nhìn thấy đổi như , lòng cũng vui mừng, xem ngày thành công thật sự còn xa.
Ngày hôm đó, Ôn Tử Nhiên từ nước trồi đầu lên, kích động hét về phía Thượng Quan Doanh Doanh: “Doanh Doanh, học !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lời thốt , Thượng Quan Doanh Doanh vội vàng bật dậy, Ôn Tử Nhiên đang bơi qua bơi trong hồ, mặt nàng tràn ngập nụ vui sướng.
“Thật ! Vậy mà thật sự học !”
Đế Bắc Thần mỉm rạng rỡ bên cạnh Ôn Tử Nhiên. Ánh nắng tươi chiếu lên hai ảnh vạm vỡ tuấn mỹ, bọt nước phản xạ ánh sáng rực rỡ, nhưng tất cả đều sáng bằng nụ xán lạn của họ.
“Tử Nhiên, ngươi lợi hại thật!” Bách Lý Hồng Trang giơ ngón cái với Ôn Tử Nhiên.
Ôn Tử Nhiên đắc ý vuốt tóc, hất cằm 45 độ, : “Đó là đương nhiên, là mỹ nam tử gì mà!”
Nếu là ngày thường, Ôn Tử Nhiên câu chắc chắn sẽ nhạo vài câu, nhưng khoảnh khắc , đều mặc kệ cho đắc ý.
…
Kể từ khi Ôn Tử Nhiên nắm vững kỹ năng bơi lội, nghiễm nhiên trở thành hứng thú với nước nhất trong bốn .
Ngày thường đường , chỉ cần nơi đóng quân sông nước, Ôn Tử Nhiên nhất định sẽ xuống bơi một vòng, thỉnh thoảng còn cảm thán rằng hiểu đây sợ nước, cảm thấy chuyện như xảy thật thể tưởng tượng nổi.
Đối với điều , ba Bách Lý Hồng Trang cũng chỉ câm nín.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mi-vuong-sung-the-quy-y-hoan-kho-phi-velw/chuong-2915-that-su-hoc-duoc-roi.html.]
Tên mà vô sỉ thì cũng là thiên hạ nhất.
Cứ luyện tập ngừng như , kỹ thuật bơi của Ôn Tử Nhiên càng ngày càng , rốt cuộc cũng cần lo lắng khi biển sẽ gặp nguy hiểm vì bơi.
Rốt cuộc, khi ngừng lên đường, bốn đến cực nam.
Nhìn biển rộng mênh m.ô.n.g mắt, cả bốn đều hẹn mà cùng lộ vẻ kinh ngạc, cảm thán xen lẫn mờ mịt.
Dù đây sẽ là một vùng biển lớn, nhưng mắt họ là biển rộng bao la, xa hơn một chút thấy rõ, chỉ cảm thấy như chìm trong mây mù.
Phóng tầm mắt , thấy bất kỳ hòn đảo nào, chỉ thấy nước biển xanh thẳm mắt và một vùng sương trắng mênh m.ô.n.g phía xa.
“Không chúng lênh đênh mặt biển bao lâu mới tới đảo Bồng Lai đây.”
Thượng Quan Doanh Doanh ngơ ngẩn biển mây mắt, xem cách đến đảo Bồng Lai quả thực xa bình thường.
“Thời gian cụ thể chúng cũng thể phán đoán, chỉ thể bước nào bước đó.” Đế Bắc Thần trầm giọng .
Bước vùng biển , đó sẽ là một hành trình mới.
“Sợ gì chứ? Năm đó lão gia nhà chỉ một , chẳng chuẩn gì mà cứ thế xuất phát. Chúng bốn , chuẩn chắc chắn đầy đủ hơn ông nhiều.
Mấy năm nay lão gia nhà luôn chê năng lực đủ, nhân cơ hội cho ông thấy thực lực chân chính của !”
Giây tiếp theo, Ôn Tử Nhiên trực tiếp lấy một con thuyền màu vàng bạc từ trong túi Càn Khôn .
Toàn bộ con thuyền hiện lên màu vàng bạc, góc cạnh màu vàng, thuyền màu bạc, ánh nắng chiếu rọi phản xạ ánh sáng rực rỡ, vô cùng mắt.