Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 532: Món quà của sói (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 07:08:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đất trong hang vẫn còn mới, Nguyễn Kiều Kiều dẫm một chân lên thấy mềm xốp.

 

Trời vẫn tối hẳn, nhưng cây cối núi rậm rạp nên trong hang vẻ âm u và ẩm ướt, tuyệt đối thích hợp để ở.

 

Nguyễn Kiều Kiều thấy, vẫn vô cùng cảm động.

 

“Cả buổi chiều nay ở nhà là để cái ?” Nguyễn Kiều Kiều ở cửa hang hỏi, thấy Tiểu Bạch trườn trong, trượt qua trượt , lăn lộn mặt đất, cô bé đầu hỏi Hứa Tư.

 

Hứa Tư gật đầu.

 

Cậu cũng cái so với cái ở trong rừng rậm, cô bé cũng sẽ bao giờ ở trong hang động như thế nữa, những việc chỉ là hiện thực hóa một giấc mơ của cô bé.

 

“Cảm ơn , Tư, em thích lắm.” Nguyễn Kiều Kiều . Cô bé thực sự thích, nhưng thích cái hang động , mà là thích sự bụng của đối với .

 

Nghe Nguyễn Kiều Kiều thích, khuôn mặt Hứa Tư bừng sáng.

 

Hai một một . Bên trong trống , chẳng gì cả, nhưng Nguyễn Kiều Kiều vẫn nán bên trong một lúc.

 

Sau đó cô bé thấy Tiểu Bạch vẫn đang lăn lộn mặt đất, rõ ràng là thích thú vô cùng.

 

Đột nhiên nghĩ đến điều gì, cô bé với Hứa Tư: “Anh Tư, em thấy cái hang để cho Tiểu Bạch là nhất, kích thước cũng phù hợp. Mùa hè nóng nực, hang động như thế vặn thích hợp với nó.”

 

“……” Hứa Tư, nụ dần tắt khóe môi.

 

Ánh mắt lạnh lẽo quét về phía Tiểu Bạch đang lăn lộn đằng , dọa Tiểu Bạch cứng đờ ngay tại chỗ, đầu cũng dám động, giống hệt một cái gậy sắt vứt .

 

“Nó, thích.” Hứa Tư thu hồi tầm mắt khỏi Tiểu Bạch .

 

“……” Tiểu Bạch: Không, tao thích lắm mà.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Chỉ là nó dám .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-532-mon-qua-cua-soi-5.html.]

 

Nguyễn Kiều Kiều Tiểu Bạch với ánh mắt nghi ngờ. Không thích ? Sao cô bé cảm thấy nó thích đến mức lăn lộn đấy nhỉ?

 

Trời ngày càng tối, thời tiết cũng ngày càng lạnh.

 

Tuy cái hang động thể ở, nhưng thành giấc mơ của Nguyễn Kiều Kiều, cô bé thực sự thỏa mãn. Trên đường về, cô bé cứ ngâm nga hát suốt. Đợi đến khi về tới cửa nhà họ Nguyễn, liền thấy cửa chất đống nhiều hoa quả, khiến họ căn bản bước qua .

 

“Chắc là lũ khỉ mang đến đấy.” Nguyễn Kiều Kiều nhặt một quả táo lên, lẩm bẩm.

 

Cô bé gọi to để bà nội Nguyễn mở cửa, đó cả nhà cùng chuyển hết hoa quả trong.

 

Thư Khiết còn chuẩn nước ấm cho Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư, bắt hai đứa rửa ráy sạch sẽ mới cho lên lầu.

 

Một ngày của Nguyễn Kiều Kiều trôi qua thật phong phú và vui vẻ. Nằm giường bao lâu, cô bé bắt đầu buồn ngủ rũ rượi, mơ màng trở . Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, cô bé thấy mặt dường như một bóng ?

 

Cô bé he hé mắt thử. Ôi trời! Có thật!

 

Cô bé giật , vội vàng mở to mắt.

 

Mò mẫm trong bóng tối kỹ, phát hiện bóng dáng quen thuộc, Hứa Tư thì còn ai đây!

 

“Anh Tư, gì thế, em giật cả .” Nguyễn Kiều Kiều ôm chăn dậy, yếu ớt .

 

“Phần thưởng của em, ?” Hứa Tư hỏi, cũng buồn bật đèn, chỉ dùng giọng điệu lạnh lùng chất vấn, ánh mắt dừng đúng chiếc bàn trang điểm nơi cô bé đặt chồng phần thưởng.

 

Đầu óc Nguyễn Kiều Kiều mơ hồ, chớp chớp mắt để tiêu hóa câu hỏi của , mất vài giây mới trả lời: “À, ban ngày em tặng cho Hứa Tiêu , lúc nhà.”

 

Câu thốt .

 

Cô bé cảm nhận rõ ràng khí tức của bên cạnh đổi, trở nên lạnh, lạnh, lạnh đến mức cô bé thích ứng , dùng tay nhỏ xoa xoa cánh tay.

 

 

Loading...