Nguyễn Kiều Kiều khỏi cửa nhà họ Nguyễn một lúc lâu mà vẫn cảm giác như còn thấy tiếng kêu rên bi phẫn của Thịt Thịt, nhịn bật .
Tiểu Bạch dẫn đường. Đi một đoạn, Nguyễn Kiều Kiều bắt đầu liên tục gãi tay và chân.
Hiện tại là mùa thu, thời tiết ngày càng lạnh, cô bé mặc áo dài quần dài nhưng trong núi đường mòn, cũng là cây cỏ, cành khô. Cô bé đến ruộng rau còn từng lội qua, da thịt non nớt căn bản chịu nổi sự cọ xát . Những cành cây ngọn cỏ chỉ cần quệt nhẹ cũng khiến cô bé ngứa ngáy khó chịu, chốc chốc đưa tay gãi.
Tiểu Bạch trườn ở phía thấy liền lập tức dừng . Nó vốn đang uốn éo trườn , cái đuôi nhọn vểnh lên giữa trung, thấy Nguyễn Kiều Kiều cỏ cây cho nổi mẩn đỏ khắp , nó chút ảo não thè lưỡi, đó đổi tư thế di chuyển.
Nó đè chóp đuôi xuống đất, giống như một cây gậy lớn nghiền ép qua, san phẳng bộ hoa cỏ mặt đất.
Nguyễn Kiều Kiều phía liền còn cỏ cây vướng víu nữa, cây cối bên cạnh cũng nó bẻ gãy hết.
Nguyễn Kiều Kiều những hành động của Tiểu Bạch, trong lòng ấm áp vô cùng, híp mắt ở phía : “Tiểu Bạch, mày thật đấy.”
“Xì xì……” Chứ còn gì nữa, giờ bé đáng yêu mới .
Nói xong uốn éo một cách quyến rũ, ý khoe khoang.
Phía một một rắn chuyện, nhanh đến nơi Tiểu Bạch đưa cô bé tới.
Thế mà là một con dốc?
Con dốc cũng quá dốc, bốn mươi lăm độ. Nguyễn Kiều Kiều từng đến chỗ nên cũng nơi trông như thế nào, nhưng cô bé tuyệt đối như hiện tại. Bởi vì đất ở mới, mặt đất còn vương vãi ít rễ cây cành gãy, rõ ràng là ai đó dọn dẹp qua.
Cô bé chút hiểu, Tiểu Bạch đưa cô bé đến đây gì?
Tuy nhiên, cô bé nhanh hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-531-mon-qua-cua-soi-4.html.]
Bởi vì Hứa Tư đột nhiên xuất hiện ở phía con dốc, vẫy tay với cô bé.
“Anh Tư?” Nguyễn Kiều Kiều nghi hoặc gọi, định bò lên dốc thì Hứa Tư từ chạy xuống.
Cậu nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, kéo cô bé về phía bên cạnh con dốc: “Tặng em, quà sinh nhật.”
Nguyễn Kiều Kiều thực sự tò mò, ở chỗ thì quà gì mà tặng chứ?
Tuy nhiên, khi cô bé đến mặt bên của con dốc, cô bé sững sờ cảnh tượng mắt.
Mặt bên của con dốc thẳng , và mặt phẳng thẳng thế mà một cái hang! Một cái hang sơn động rõ ràng là do con đào , hơn nữa đất còn mới!
“Anh Tư……” Nguyễn Kiều Kiều thực sự kinh ngạc.
“Ở đây vách núi, chỉ đồi nhỏ thôi.” Hứa Tư chút tiếc nuối .
Từ lúc Nguyễn Kiều Kiều nhớ cái hang động trong rừng rậm, bắt đầu chọn địa điểm ở núi . Chỉ là đất ở đây đều tơi xốp, giống trong rừng những ngọn núi hình thành từ đá, đào hang cứng chắc chắn.
Hơn nữa cho dù đất cứng hơn chút thì cũng tìm chỗ nào vách tường thẳng để đào hang.
Cho nên, cuối cùng chọn một ngọn đồi nhỏ .
Cậu bổ đôi ngọn đồi nhỏ , đó đào một cái hang động.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Đương nhiên, hiện tại cách vận dụng năng lực của hơn , nên việc bổ đôi ngọn đồi huy động sức lực của nhiều động vật ở núi , chỉ cái hang động là do chính tay đào, tốn tròn hai tháng trời.
Hơn nữa, còn đào cái hang thật lớn, to bằng cả căn phòng của Nguyễn Kiều Kiều.