Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 528: Món quà của sói (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 07:07:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đưa bút máy và sổ tay cho xong, cô bé móc từ trong túi một đống kẹo, vạch túi áo nhét .

 

“Kẹo ngon lắm đấy, là kẹo mềm nha, nuôi tớ mua cho tớ, tớ cho bạn nào ăn , mời ăn nhé. Còn cả trứng gà nữa, bà nội bảo sinh nhật là ăn trứng gà đỏ.”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nhìn Nguyễn Kiều Kiều nhét tất cả đồ lòng , mắt Hứa Tiêu cay cay.

 

Cậu cứ tưởng…… cô bé chê quà của keo kiệt nên chạy trong, ngờ……

 

“Sao thế??” Nguyễn Kiều Kiều nhét hết đồ lòng xong, thấy Hứa Tiêu im lặng gì, nghi hoặc hỏi.

 

Hứa Tiêu lắc đầu: “Không gì, chỉ là…… Cảm ơn .” Cậu đống đồ tay , xúc động .

 

Cậu tặng cô bé chỉ là vở và bút chì, những thứ đó so với bút máy, sổ tay và đống kẹo chứ.

 

“Là tớ cảm ơn mới đúng.” Nguyễn Kiều Kiều . Cô bé thực sự ngờ sẽ tặng quà cho , hơn nữa mấy thứ với cô bé thể bình thường, nhưng cô bé với , đó tuyệt đối là những thứ quý giá nhất.

 

Người đem thứ quý giá nhất của cho cô bé, cô bé đương nhiên thể để chịu thiệt.

 

Chiếc bút máy và cuốn sổ tay , lẽ hiện tại dùng đến, nhưng để đó cũng hỏng, đợi lên lớp ba chắc chắn sẽ dùng .

 

Thực cô bé cũng tò mò rốt cuộc thuyết phục bố nuôi thế nào để học, nhưng nghĩ đây là chuyện riêng của nên cô bé hỏi.

 

Phía , bà nội Nguyễn thấy hai đứa trẻ nắng chuyện mãi xong, xót cháu gái nắng, liền tới hỏi Hứa Tiêu: “Tiểu Tiêu , cháu ăn cơm ? Có nhà chơi ?”

 

“Bà Nguyễn ạ, cháu ăn .” Hứa Tiêu ngẩng đầu trả lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-528-mon-qua-cua-soi-1.html.]

“Thế , chơi , mấy trai của Kiều Kiều đều ở lầu đấy, cháu ……”

 

“Dạ cần ạ.” Hứa Tiêu lắc đầu, Nguyễn Kiều Kiều một cái, : “Kiều Kiều, tớ sẽ cố gắng, tớ cũng sẽ lên lớp ba, còn nữa…… Chúc sinh nhật vui vẻ.”

 

Nói xong chạy .

 

“Đứa bé .” Bà nội Nguyễn lắc đầu bất đắc dĩ: “Cũng thật là một đứa trẻ khổ, tiền học phí là do nó tự lò gạch hai tháng kiếm đấy.”

 

Lò gạch?

 

, chính là chỗ gạch , cầu xin chủ lò mãi mới nhận, những hai tháng trời, vác gạch đến tróc cả da vai, gầy một vòng lớn.” Bà nội Nguyễn .

 

Thời buổi cuộc sống khó khăn.

 

Nhiều sức cũng chẳng kiếm tiền, nhất là việc vác gạch ở lò gạch, một ngày chỉ mấy hào, cả tháng cũng chẳng kiếm mấy đồng, còn mệt c.h.ế.t sống , lớn còn chẳng , thà ruộng còn hơn.

 

Nó mới là một đứa trẻ con mấy tuổi đầu, thế mà chịu khó như .

 

Nguyễn Kiều Kiều thì im lặng.

 

Cô bé vẫn luôn cảnh của nam nữ chính khắc nghiệt, nhưng ngờ khắc nghiệt đến mức . Tuy nhiên so với việc Ngũ Y Đình quỳ gối cửa nhà hiệu trưởng mấy ngày liền, cô bé thích cách của Hứa Tiêu hơn. Chỉ là, một đứa trẻ…… rốt cuộc vẫn chút đáng thương.

 

“Thôi, bên ngoài nắng lắm, mau thôi.” Bà nội Nguyễn , xoa đầu Nguyễn Kiều Kiều, dắt cô bé nhà.

 

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, cũng cố tình nghĩ về chuyện nữa. Mỗi một phận, tuy cô bé đồng cảm, nhưng cảnh mỗi mỗi khác, cô bé cũng chẳng quản ai, chỉ hy vọng ai nấy đều bình an.

 

 

Loading...