Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 523: Ba cuồng em gái khác (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 07:07:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Vĩ ôm đống phần thưởng mà lòng đầy hụt hẫng, bên cạnh Nguyễn Kiều Kiều nhỏ giọng : “Em gái, thi cuối kỳ nhất định sẽ cố gắng, cũng sẽ thắng phần thưởng cho em.”

 

“Vâng ạ, em tin mà, cố lên nhé.” Nguyễn Kiều Kiều động viên.

 

Nguyễn Vĩ ngốc, chỉ là ở với Liễu Chiêu Đệ ai kèm cặp, cũng ai dạy dỗ, giống như Nguyễn Tuấn thể học theo Nguyễn Hạo, Nguyễn Thỉ thể học theo Nguyễn Kiệt. Cậu và các lớn chênh lệch tuổi tác nhiều nên nền tảng kém hơn chút.

 

giờ họ học cùng một lớp, ngày nào cũng bài tập cùng , tính tích cực của cô bé khơi dậy. Cậu cũng sợ mất mặt, hễ hiểu là hỏi cô bé và Hứa Tư. Mới qua nửa học kỳ thôi mà tiến bộ nhiều, đợi đến thi cuối kỳ đạt thành tích là điều thể.

 

Ba khỏi lớp, bên ngoài ba đợi sẵn. Thấy Hứa Tư một ôm cặp sách cầm phần thưởng, họ liền chủ động chia sẻ bớt, cả đoàn rồng rắn kéo cổng trường.

 

Đến cổng trường thì vặn gặp Lưu Mai và Hứa Thành.

 

Vì nhà ở đầu thôn nên bình thường mấy em họ sang nhà lầu chơi, Nguyễn Kiều Kiều lâu gặp Lưu Mai, ngờ hôm nay đụng mặt.

 

Lưu Mai cũng thấy họ ngay từ cái đầu tiên. Thấy Nguyễn Kiều Kiều tay ôm mấy tờ giấy khen, còn Hứa Tư thì đeo cặp sách, tay trống trơn, mắt bà lóe lên, ngay đó ưỡn n.g.ự.c đắc ý, vẻ mặt kiêu ngạo về phía họ, gào lên cái giọng oang oang cách trăm mét cũng thấy: “Ái chà, thằng Thành nhà hạng sáu đấy, chỉ kém chút xíu là giấy khen . Quả nhiên là di truyền từ , thông minh thật đấy. Chẳng như ai , cứ tưởng mặc bộ quần áo là thành thiếu gia, trong xương cốt thì vẫn là cái đồ tạp chủng ai thèm, gen thì đầu óc cũng chẳng dùng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-523-ba-cuong-em-gai-khac-6.html.]

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Phải thời gian là liều t.h.u.ố.c lãng quên hữu hiệu. Mấy tháng trôi qua, tay Hứa Thành khỏi, Lưu Mai cũng dần quên nỗi sợ hãi từng với Hứa Tư. Hơn nữa Hứa Thành thực sự đạt thành tích , bà đắc ý đến quên hết sự đời.

 

Thấy Hứa Tư cầm giấy khen liền cho rằng học dốt, nhịn mà khoe khoang ngay tại cổng trường.

 

Hơn nữa Hứa Thành giấy khen, trong mắt Lưu Mai cũng là do giáo viên tận tâm. Bà cho rằng giáo viên dạy dốt chứ con học kém. Vì chuyện , bà còn rêu rao khắp thôn rằng giáo viên khối một kém cỏi thế nào, khiến con trai bà giấy khen.

 

Hoàn quên mất Hứa Tiêu cũng học cùng lớp đó, nhất, còn con bà thì , lý do là tại .

 

Nguyễn Kiều Kiều Lưu Mai như kẻ thiểu năng. Tuy để ý, nhưng cũng Hứa Tư chịu thiệt thòi. Cô bé liếc Lưu Mai đang ưỡn n.g.ự.c khoe khoang, cố ý về phía bà , đó lật lật tờ giấy khen trong tay, híp mắt với Hứa Tư: “Anh Tư, tờ giấy khen hạng nhất của thật đấy, về nhà chúng dán lên tường nhé?”

 

“Cái gì! Hạng nhất!” Lưu Mai , sắc mặt lập tức đổi.

 

thế ạ, thím Lưu ? Anh Tư chẳng những nhảy lớp lên lớp ba mà còn hạng nhất đấy, siêu giỏi ạ.” Nguyễn Kiều Kiều còn cố ý giơ tờ giấy khen hạng nhất huơ huơ mặt Lưu Mai, giọng điệu đầy tự hào: “Quả nhiên Tư của cháu mới là thông minh nhất, chứ loại mèo mả gà đồng nào cũng so sánh .”

 

 

Loading...