Bị ánh mắt lấp lánh của Nguyễn Kiều Kiều chằm chằm, Lục Trân gãi đầu ngượng ngùng: “Hì, cái đó, em thích là . Vậy em cứ từ từ xem, từ từ chơi nhé, qua bên .” Cậu chỉ tay về phía một nhóm nhỏ ở góc phòng.
Nguyễn Kiệt cũng ở trong đó, bọn họ đang chơi máy chơi game cầm tay, loại mới , thường mua nổi , là máy "Vương trung vương", bên trong trò xếp hình, Tetris các kiểu.
Mấy choai choai đang chụm đầu thi đấu.
Nguyễn Kiều Kiều chăm chú lục lọi trong thùng các tông lớn Lục Trân đưa, thấy món ăn vặt nào thích thì bóc nếm thử. Sau đó cô bé mới lờ mờ cảm nhận một luồng khí oán hận nồng nặc tỏa từ bên cạnh.
Cô bé đầu , quả nhiên thấy Hứa Tư đang với ánh mắt u oán.
“Anh Tư, thế?” Cô bé nghi hoặc hỏi, đưa miếng mứt quả rõ loại gì trong tay lên định nhét miệng , nhưng Hứa Tư né tránh.
Cậu từ chối ăn đồ ăn do giống đực khác tặng cô bé.
Nguyễn Kiều Kiều cũng chẳng để ý, ăn thì cô bé tự ăn, ngâm nga hát xem xét đống quà, cho đến khi luồng khí u oán bên cạnh nồng nặc đến mức thể lờ nữa, cô bé mới sang bất đắc dĩ : “Anh Tư, vẫn là bạn nhất của em, điều sẽ đổi .”
“……” Hứa Tư vẫn giữ nguyên vẻ u oán.
Nguyễn Kiều Kiều hình cao hơn cả cái đầu của , chỉ tay về phía đám con trai: “Hay là qua chơi với các .” Cứ dính lấy đứa con gái như cô bé mãi cũng chẳng ho gì.
“……” Hứa Tư mặt đen xì.
Nguyễn Kiều Kiều hết cách, đành móc trong túi một viên sô cô la, nhét miệng : “Thôi , đừng giận nữa, chúng cùng chơi mấy cái nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-514-doi-mat-den-kit-kia-5.html.]
Hứa Tư đương nhiên chơi, nhưng cũng bỏ , cứ bên cạnh mặt lạnh tanh cô bé chơi, đôi mắt xanh lục lóe lên tia sáng khó hiểu.
Nguyễn Kiều Kiều thói quen ngủ trưa, chơi một lúc là bắt đầu buồn ngủ rũ rượi, tay nhỏ dụi dụi mắt. Nguyễn Kiệt đang thi đấu bên thấy, lập tức đưa máy chơi game cho Lục Trân, chạy sang.
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Buồn ngủ ?” Cậu xổm mặt em gái hỏi.
Nguyễn Kiều Kiều lơ mơ , ưm một tiếng yếu ớt, tay nhỏ tự động vòng qua cổ , gục đầu lên vai cọ cọ: “Muốn ngủ.”
“Được , bế em tìm .” Nguyễn Kiệt , luồn tay qua khoeo chân cô bé, cẩn thận bế bổng cô bé lên, định tìm Thư Khiết ở phòng bên.
“Ngủ luôn ở đây , bọn ngoài chơi.” Lục Trân cũng đưa máy chơi game cho khác, thấy bế Nguyễn Kiều Kiều định liền .
“Không !” Hứa Tư bên cạnh lập tức phản đối, buông mấy chữ: “Nam nữ thụ thụ bất !” Đây là câu học trong sách.
“……” Nguyễn Kiệt.
“……” Lục Trân.
Nguyễn Kiệt vốn thấy , nhưng Hứa Tư , thấy để em gái ngủ ở đây vẻ lắm, đành bế Nguyễn Kiều Kiều .
Phía , Lục Trân chỉ trừng mắt Hứa Tư, nhưng Hứa Tư chẳng thèm liếc lấy một cái, theo Nguyễn Kiệt, khiến tức phát điên. Cái thằng nhóc mà đáng ghét thế !
Thư Khiết và Triệu Lệ vẫn đang trò chuyện. Quan hệ của hai ngày càng , cứ như chị em thất lạc nhiều năm, chuyện cực kỳ hợp ý, mãi dứt. Thấy Nguyễn Kiều Kiều bế tới, Thư Khiết con gái ngủ trưa, vội dậy đón lấy.