Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 513: Đôi mắt đen kịt kia (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 07:07:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đợi đến khi Triệu Lệ mở hộp quà, thấy đôi ngọc bội hình con, bà sững một chút, ngay đó hốc mắt đỏ hoe.

 

Đầu tiên bà Thư Khiết với ánh mắt đầy cảm kích, đó ôm chầm lấy Nguyễn Kiều Kiều lòng, nghẹn ngào : “Đây là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất nhận trong đời. Kiều Kiều, con đúng là bảo bối ông trời ban tặng cho .”

 

Nguyễn Kiều Kiều gì, nhưng trong lòng cô bé cũng thầm nghĩ, nuôi cũng chính là món quà đặc biệt mà ông trời ban tặng cho .

 

Cô bé sang hôn lên má Triệu Lệ, đó cúi xuống lấy ngọc bội : “Mẹ nuôi, để Kiều Kiều đeo cho nhé.”

 

“Được.” Triệu Lệ lau nước mắt, hít sâu một , cúi đầu để Nguyễn Kiều Kiều đeo cho , đó bà tự tay cầm miếng ngọc nhỏ hơn bên trong đeo cho cô bé.

 

“Nào, chúng xem nhé.” Đeo xong, Triệu Lệ bế Nguyễn Kiều Kiều đến gương soi.

 

Hai điệu đà tạo dáng, , đồng thanh đưa nhận xét: “Đẹp!”

 

“Ha ha ha ha ha……” Sau đó là một tràng vui vẻ.

 

Bên ngoài, Lục Trân đang thập thò trong, thấy hai cùng thì Triệu Lệ hết giận chuyện lúc nãy, bèn bước cửa, tò mò hỏi: “Mẹ, hai gì thế?”

 

“Con…… Lại đây.” Triệu Lệ lập tức thu nụ , vẫy tay.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Mặt Lục Trân cứng đờ, theo bản năng đầu bỏ chạy, nhưng vì Nguyễn Kiều Kiều ở trong, để cô bé chê nên đành chậm chạp lê bước .

 

Cậu tưởng Triệu Lệ sẽ đ.á.n.h đòn, kết quả bà xoa đầu , khen ngợi: “Tiền sinh hoạt tuần tăng thêm một đồng, thưởng cho con hôm nay bảo vệ em gái, !”

 

“Thật ạ?” Lục Trân đang ủ rũ bỗng mắt sáng rực lên, hỏi đầy ngạc nhiên.

 

“Không tin , thế thì thôi.” Triệu Lệ giả vờ mặt lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-513-doi-mat-den-kit-kia-4.html.]

 

Lục Trân lập tức ôm lấy cánh tay bà nũng: “Mẹ ơi, con , con , đúng là nhất đời, con lấy vinh dự vì như !”

 

“Xì!” Triệu Lệ hừ một tiếng, vẻ mặt đầy ghét bỏ đẩy : “Tránh xa một chút.”

 

ôm Nguyễn Kiều Kiều, hôn chùn chụt hai cái: “Vẫn là con gái ngoan nhất.”

 

“……” Lục Trân.

 

Thôi kệ, đại nam nhân chấp nhặt với tiểu nữ tử.

 

Cậu sang với Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều, trai em đang chơi trong phòng đấy, phòng nhiều đồ chơi lắm, em sang ?”

 

“Đi con.” Thư Khiết cũng đang chuyện riêng với Triệu Lệ nên bảo.

 

Triệu Lệ cũng gật đầu, nhưng vẫn yên tâm dặn dò: “Lục Trân, con trông chừng Kiều Kiều cẩn thận đấy, em mà rụng một sợi tóc là cho con tay, ?”

 

“Biết ạ.” Lục Trân đáp lời, kéo tay Nguyễn Kiều Kiều chạy biến.

 

Hứa Tư vốn đang đợi ở cửa, thấy kéo Nguyễn Kiều Kiều liền nhíu mày theo.

 

Nhà họ Lục giàu , ở nhà tầng kiểu biệt thự nên thiếu phòng. Lục Trân và Lục T.ử Thư đều phòng riêng. Lục Trân dẫn Nguyễn Kiều Kiều phòng , lôi hết đống đồ bí mật mua tặng cô bé .

 

“Kiều Kiều, đống cho em hết đấy.” Cậu hào hứng . Chỗ là những món đồ chơi đồ ăn vặt thấy các bạn nữ xung quanh thích, bèn mua mỗi thứ một ít, gom giờ đưa cho cô bé một thể.

 

“Cảm ơn Trân.” Nguyễn Kiều Kiều cảm ơn, cảm động vô cùng. Mấy thứ đắt tiền, là đồ chơi trẻ con và quà vặt, nhưng tấm lòng của Lục Trân thật sự đáng quý.

 

 

Loading...