Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 501: Kiều Kiều là ngôi sao may mắn (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:38:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Kiến Quốc hào hứng , ánh mắt Nguyễn Kiều Kiều sáng rực lên.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiều Kiều bố xoay cho nôn, ủ rũ rúc lòng Thư Khiết. Nghe , cô bé cố nén khó chịu ngẩng đầu lên, hỏi với vẻ chắc chắn: “Thật ạ, thật sự là nhờ Kiều Kiều ạ?”

 

Thực cô bé vẫn tin khả năng . Rốt cuộc cô bé nghĩ đến con vật nào là con đó xuất hiện, thể đây là ông trời cố ý bù đắp cho cô bé? Bù đắp vì kiếp cô bé cướp mất xác?

 

Chỉ là đó bà nội Nguyễn sợ cô bé gặp họa nên cho cô bé nghĩ linh tinh nữa, hơn nữa lúc Hứa Tư mang về cả một nhà súc vật, ăn hết, nên năng lực đó càng trở nên vô dụng.

 

Giờ thể mang phúc khí cho gia đình, cô bé vẫn thấy vui.

 

Thư Khiết cũng chồng với ánh mắt nghi hoặc.

 

“Dù mặc kệ, đây là do con gái mang . Kiều Kiều, con chính là ngôi may mắn của nhà họ Nguyễn chúng .” Nguyễn Kiến Quốc ha hả, quy hết công lao lên đầu Nguyễn Kiều Kiều.

 

“Mấy lời kiểu đừng lung tung ở bên ngoài đấy nhé.” Thư Khiết ở bên cạnh lo lắng nhắc nhở.

 

Những chuyện xảy với con gái bà đủ ly kỳ , thêm chuyện nữa, ngoài sẽ đồn đại thế nào về con bé.

 

Thư Khiết chẳng ham hố gì mấy đồng tiền .

 

“Anh ngốc đến mức .” Nguyễn Kiến Quốc bất đắc dĩ .

 

“Anh mà ngốc , lớn đầu mà chẳng ý tứ gì cả, nãy nhỡ ngã Kiều Kiều thì ?” Thư Khiết nhớ cảnh Nguyễn Kiều Kiều tung lên trung, sắc mặt liền sa sầm.

 

Nguyễn Kiến Quốc thấy vợ giận thật, vội vàng chạy dỗ dành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-501-kieu-kieu-la-ngoi-sao-may-man-2.html.]

 

Nhìn bố dính lấy như sam, Nguyễn Kiều Kiều nhún vai, lặng lẽ kéo Hứa Tư – hai cái bóng đèn to đùng – tránh sang một bên.

 

Tuy nhiên, suốt cả buổi sáng, từ hơn 9 giờ, như để chứng minh lời của Nguyễn Kiến Quốc là đúng, quán liên tiếp đón hơn chục lượt khách lẻ. Bác Tằng dù bận rộn nhưng khép miệng.

 

Sau khi Nguyễn Kiến Đảng đến, Nguyễn Kiến Quân cũng bếp phụ giúp. Vì sợ thiếu đồ ăn, Nguyễn Kiến Quốc chạy chợ thêm một chuyến nữa.

 

Đến 12 giờ trưa, đàn ông đặt cọc lúc sáng quả nhiên , theo là gần hai mươi khác.

 

Ai nấy đều ăn mặc chỉnh tề, tay xách cặp táp, vài đeo kính, qua là thường, giống như đoàn cán bộ khảo sát thực tế .

 

Ngô Nhạc và Nguyễn Kiến Dân đến giờ vẫn thấy tăm .

 

Thư Khiết bận tối mắt tối mũi, Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư cũng phụ giúp bưng rót nước. Cũng may mùa hè phục vụ lạnh, chứ nóng Nguyễn Kiến Quốc và Thư Khiết cũng chẳng dám để hai đứa trẻ . Đặc biệt là Nguyễn Kiều Kiều, ở nhà đến cái bát ăn cơm ông bà cũng nỡ để cô bé bưng, đến đây chạy việc vặt xoay như chong chóng. Nguyễn Kiến Quốc ngoài mặt tươi tiếp khách nhưng trong lòng cực kỳ bất mãn.

 

Bất mãn với Ngô Nhạc, bất mãn với Nguyễn Kiến Dân.

 

Không kiếm tiền là nghỉ luôn ?

 

Đợi tiếp xong hai bàn khách lớn và bốn năm bàn khách lẻ thì hơn hai giờ chiều, ai nấy đều đói mệt. Riêng Nguyễn Kiều Kiều thì vật chiếc giường nhỏ trong phòng kho ngủ .

 

Bác Tằng nhặt nhạnh chỗ nguyên liệu còn thừa năm món ăn, còn cố ý nấu riêng một bát canh cho Nguyễn Kiều Kiều, nhưng cô bé ngủ say sưa giường, mơ màng chẳng dậy.

 

Thư Khiết xót lo, nỡ đ.á.n.h thức con nhưng sợ con đói, đang thế nào thì Nguyễn Kiến Quốc trầm giọng : “Cứ để con ngủ , đói quá tự khắc sẽ tỉnh.”

 

 

Loading...