Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 496: Không ai sánh bằng (7)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:37:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Kiều Kiều đó khoan khoái vô cùng, bên cạnh là đĩa dưa hấu và táo Thư Khiết cắt sẵn. Cô bé xem truyện tranh, nhón một miếng hoa quả bỏ miệng, chẳng còn gì sung sướng bằng.

 

Nguyễn Kiệt cũng một bên, tay cầm cuốn truyện tranh, nhưng mắt dán Tiểu Bạch đang Nguyễn Kiều Kiều.

 

Tiểu Bạch đối với của Nguyễn Kiều Kiều cũng khá thiện. Dù cho nhóc loài trải sự đời mắt cứ liên tục chọc chọc nó chỗ chỗ , nó cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua, thèm chấp nhặt.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“Kiều Kiều, sướng em?” Nguyễn Kiệt hỏi, lấy lòng nhét một miếng dưa hấu miệng em gái.

 

“Sướng lắm ạ.” Nguyễn Kiều Kiều trả lời, cái chân nhỏ đung đưa: “Anh cũng thử ?”

 

“Được ?” Mắt Nguyễn Kiệt sáng rực lên.

 

Nguyễn Kiều Kiều bình tĩnh lắc đầu.

 

“Kiều Kiều, em gái ngoan của , em gái đáng yêu nhất quả đất của , cho một tí thôi, em với Tiểu Bạch một tiếng mà, mà?” Nguyễn Kiệt thèm c.h.ế.t . Được con trăn lớn cơ đấy, kể thì oai phong bao, cho dù khác nghĩ c.h.é.m gió thì cũng thấy mãn nguyện .

 

“……” Nguyễn Kiều Kiều liếc trai một cái, chỉ đành hỏi Tiểu Bạch phía : “Tiểu Bạch, mày? Anh tao cũng lên mày.”

 

“……” Tiểu Bạch.

 

“Xì xì……” Nó thè lưỡi, nó cái ghế mà ai cũng .

 

“Anh xem, Tiểu Bạch gật đầu, nó chịu .” Nguyễn Kiều Kiều cũng tỏ vẻ tiếc nuối.

 

Nguyễn Kiệt thấy cũng chỉ đành ngậm ngùi chấp nhận hiện thực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-496-khong-ai-sanh-bang-7.html.]

Khi dậy về phòng , Hứa Tư vặn lên từ cầu thang. Thấy tay Hứa Tư cầm một cái hộp quen quen, tò mò hỏi: “Tiểu Tư, em cũng mua cái ?”

 

Hứa Tư trả lời, chỉ về phía Nguyễn Kiều Kiều đang hướng ánh mắt tới, đưa món đồ trong tay cho cô bé.

 

“Cho em chơi .”

 

Nguyễn Kiều Kiều đặt cuốn truyện tranh xuống, ngạc nhiên dậy: “Anh Tư, mua lúc nào thế?”

 

“Nhờ chú mua hộ.” Hứa Tư .

 

“Hóa cũng thích cái .” Phía , Nguyễn Kiệt tới, định thế lúc cũng mua cho một cái, nhưng nghĩ đến túi tiền eo hẹp của , lặng lẽ đổi lời: “Cái chơi cũng vui, chỉ tiếc cái của Kiều Kiều Thịt Thịt hỏng .”

 

“Ừ, cái cho em chơi.” Hứa Tư , đưa máy chơi game cho Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nguyễn Kiều Kiều nhận lấy, vui vẻ : “Khéo thật đấy, cái hỏng, mua cái mới. Nào, chúng cùng chơi.” Nói cô bé kéo Hứa Tư xuống bên cạnh .

 

“……” Tiểu Bạch, cứng đờ như khúc gỗ.

 

Nó cẩn thận trườn khỏi Nguyễn Kiều Kiều, cuốn lấy cái eo nhỏ của cô bé, ánh mắt lạnh lùng của Hứa Tư, nhẹ nhàng đặt cô bé xuống bên cạnh , nhanh chóng chuồn thẳng phòng Nguyễn Kiều Kiều. Nguyễn Kiệt thấy mắt sáng lên, vội vàng đuổi theo.

 

Có lẽ trời sinh năng khiếu chơi game, Nguyễn Kiều Kiều chơi mãi mà lồng hết vòng cọc, nhưng Hứa Tư chỉ một ngay, khiến cô bé vô cùng nản lòng.

 

Cả buổi sáng, hai đứa trẻ chủ yếu dành thời gian cho trò chơi .

 

Gần trưa, Tiểu Bạch chịu nổi cái nóng, trốn núi hóng mát . Mấy nhóc bên nhà cũ đều mang bài tập sang đây , chen chúc quanh chiếc bàn học Triệu Lệ mua, còn mấy lớn học cấp hai thì phòng Nguyễn Hạo bài.

 

 

Loading...