Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 495: Không ai sánh bằng (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:37:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thư Khiết đỏ mặt lườm ông một cái, giật chiếc khăn trong tay ông, giặt nữa đưa cho ông.

 

“Tại thế, bảo đây ăn cũng khá lắm mà?”

 

“Không nữa, thể do dạo nóng quá, chẳng ai đường.” Nguyễn Kiến Quốc trả lời. Hiện tại đang là đợt nắng nóng cuối cùng khi thu, thể vì thế mà ít ngoài ăn uống.

 

ông cũng chắc chắn do nguyên nhân .

 

Từ khi ông quản lý tiệm cơm nữa, các món mặn trong tiệm còn do Hứa Tư cung cấp, mà do nhóm Nguyễn Kiến Đảng tự chợ mua, nhưng việc kinh doanh ngày càng xuống.

 

“Mai em xem cùng .” Thư Khiết im lặng vài giây . Mấy hôm nay bà bận chăm sóc Nguyễn Kiều Kiều, bà nội Nguyễn mới ốm dậy, bà chẳng thời gian ngoài.

 

“Được.” Nguyễn Kiến Quốc đáp, sườn mặt thanh tú, trắng ngần như đậu phụ non mới của vợ, trong lòng bỗng dấy lên chút tà niệm. Thấy xung quanh ai, ông kìm sấn tới hôn trộm một cái.

 

Bà vợ xinh thế ở bên cạnh hơn nửa tháng trời mà chỉ chứ ăn, quả là một sự giày vò.

 

“Anh cái gì thế!” Thư Khiết đỏ mặt, lườm ông một cái, ôm chậu chạy bếp: “Ban ngày ban mặt, liêm sỉ chút !”

 

“Ha ha ha ha……” Nguyễn Kiến Quốc sảng khoái, thấy vợ bỏ chạy cũng đuổi theo, chỉ , tiếng khiến bước chân Thư Khiết càng thêm vội vã.

 

Đợi đến khi bóng vợ khuất hẳn, Nguyễn Kiến Quốc mới luyến tiếc thu hồi ánh mắt, nhưng đầu , chính ông cũng giật thon thót.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Tiểu Tư! Cháu gì ở đây thế!” Suýt chút nữa dọa ông c.h.ế.t khiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-495-khong-ai-sanh-bang-6.html.]

 

Hứa Tư chằm chằm nụ phần "biến thái" còn vương mặt ông, đôi mắt đen láy sâu thẳm chằm chằm khiến Nguyễn Kiến Quốc sởn cả gai ốc. Đang định hỏi xem thấy cảnh thì thấy chìa tay .

 

Lúc Nguyễn Kiến Quốc mới nhớ chuyện sáng nay cửa nhờ ông mua đồ, bất đắc dĩ : “Ở trong xe , cháu tự lấy .”

 

Hứa Tư lúc mới thu hồi ánh mắt, về phía chiếc xe ba bánh đậu ở cổng.

 

Nguyễn Kiến Quốc vỗ vỗ ngực, đưa bàn tay to lên che miệng ho khan một tiếng giấu giếm sự bối rối, gọi với theo: “Thằng nhóc , phát tiếng động chút , cháu cứ như ma thế dọa c.h.ế.t đấy, hả!”

 

Hứa Tư gần đến cổng , .

 

“Cháu và dì, đang gì thế?” Cậu hỏi, dừng một chút, thêm hai chữ: “Vừa nãy.”

 

“…… Cái gì cơ, cái gì, ai gọi chú thế nhỉ? À, chú xem xem, chú xem xem……” Nguyễn Kiến Quốc chớp mắt, chớp mắt, xoay , miệng lẩm bẩm một , bước nhanh về phía sân , đó bước chân càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.

 

Hứa Tư phía , mặt biểu cảm thu hồi ánh mắt, đến bên xe ba bánh, trèo lên tìm món đồ nhờ Nguyễn Kiến Quốc mua, lấy xem xét, khóe miệng từ từ nhếch lên.

 

Trên lầu.

 

Tiểu Bạch ăn no nê núi về, qua tầng một mà trườn thẳng cửa sổ phòng Nguyễn Kiều Kiều. Hiện tại nó đang cuộn tròn thành một tấm đệm êm ái sàn phòng khách, để Nguyễn Kiều Kiều lên , lưng dựa đầu nó, còn đầu nó gác lên bộ ghế sofa Triệu Lệ tặng.

 

Thân hình Tiểu Bạch mát lạnh trơn láng, thoải mái hơn cả quạt máy.

 

 

Loading...