Cô bé vội vàng chạy theo Thịt Thịt. Vừa đến sân , thấy con rắn dài đang vươn , thò đầu từ ngoài tường rào trong. Thấy cô bé , nó vui mừng lắc lư cái đầu to, thè lưỡi xì xì.
Nguyễn Kiều Kiều xua tay hiệu cho nó lùi . Cô bé còn chuyện với trong nhà, sợ Nguyễn Hạo và Thư Khiết sợ.
Con rắn nghiêng đầu cô bé đầy nghi hoặc, hiểu cô bé bắt lui .
Phía , Thư Khiết tò mò bước tới, hỏi: “Là ai thế, gõ cửa ?”
Nguyễn Kiệt, Nguyễn Kiến Quốc và bà nội Nguyễn , trong lòng đều đoán . Cửa nhà họ chẳng bao giờ gõ, chỉ đám động vật là gõ thôi!
Nguyễn Kiều Kiều sợ Thư Khiết sợ c.h.ế.t khiếp, khi bà kịp đến gần, cô bé vội đóng cửa .
“Kiều Kiều??” Thư Khiết khó hiểu con.
Nguyễn Kiều Kiều tiến lên, nắm tay kéo về phía nhà chính, : “Mẹ ơi, đợi một chút, con chuyện với .”
Cô bé nhà chính, đẩy Thư Khiết đến bên cạnh Nguyễn Kiến Quốc, đó lùi hai bước tạo cách mới nghiêm túc : “Bố , bà nội, các , Kiều Kiều chuyện với .”
Ánh Trăng Dẫn Lối
“……” Cả nhà họ Nguyễn im lặng chờ cô bé tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-488-sinh-nhat-4.html.]
Nguyễn Kiều Kiều mím môi, chằm chằm nên tự nhiên thấy hồi hộp. Im lặng hai giây, cô bé mới tiếp: “Kiều Kiều giới thiệu với một bạn, mong đừng sợ nhé.” Vừa , cô bé chọc chọc lòng bàn tay , thực sự chút lo lắng, ánh mắt cứ chằm chằm Nguyễn Hạo và Thư Khiết.
Bởi vì trong nhà hiện tại chỉ hai họ là từng chính thức gặp Tiểu Bạch, sợ họ chấp nhận .
“Không , cháu ngoan cứ .” Bà nội Nguyễn động viên: “Bọn bà yếu đuối thế , cháu cứ thoải mái.”
“Là thế , chuyện là…… thời gian qua, hoa quả trong nhà đều là do chúng nó mang tới, đặc biệt là dưa hấu ạ, đều là do Tiểu Bạch mang tới. Nó tuy trông đáng sợ một chút nhưng thực tâm địa , c.ắ.n , càng ăn thịt ạ.” Nguyễn Kiều Kiều .
“Tiểu Bạch…… Dưa hấu……” Nguyễn Kiệt lúc đoán , kêu lên một tiếng kinh hãi, bật dậy: “Là con trăn lớn đó ! Màu trắng, to thế , dài thế !” Vừa dang rộng hai tay hiệu kích thước khổng lồ của nó.
“Vâng, chính là nó ạ.” Nguyễn Kiều Kiều mím môi, thấy Nguyễn Hạo và Thư Khiết im lặng gì, càng thêm lo lắng: “Kiều Kiều nuôi nó, ạ?” Câu cuối cùng bé xíu như tiếng muỗi kêu.
Nguyễn Kiều Kiều hiện tại thực sự nuôi Tiểu Bạch. Cô bé Tiểu Bạch cũng mong cô bé nuôi. Từ đầu tiên gặp mặt, nó thể hiện mong đó, chỉ là lúc cô bé quá nhiều lo ngại nên bao giờ nghĩ đến chuyện giữ nó bên .
mấy ngày nay, nghĩ đến những gì Tiểu Bạch cho , cho bà nội Nguyễn, cô bé thực sự từ chối nó nữa.
“Hơn nữa, linh chi của bà nội cũng là do nó mang đến, nó cũng coi như là ân…… ân xà của nhà đấy ạ.” Nguyễn Kiều Kiều định ân nhân, nhưng nhớ đó là một con rắn nên sửa một chút.
“Cho nên, Kiều Kiều báo đáp nó, nuôi nó, ạ?” Nguyễn Kiều Kiều chớp chớp mắt, nhà họ Nguyễn với vẻ mong chờ, ánh mắt lướt qua từng một: “Được ạ?”