Phát hiện tóc Nguyễn Kiều Kiều cắt ngắn, bà đẩy cô bé một chút, ngắm nghía kỹ lưỡng, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, đ.á.n.h giá cao: “Ừ, , hổ là cháu ngoan của bà, cắt kiểu gì cũng .”
“Bà dỗ con .” Nguyễn Kiều Kiều , tuy miệng nhưng trong lòng cô bé nào ai thích lời khen, cái miệng nhỏ toét đến tận mang tai.
Phía , Nguyễn Kiến Quốc xách cặp sách của cô bé , cũng : “ , con bảo Kiều Kiều nhà cạo đầu gì cũng mà, con bé cứ tin cơ.”
Đảo mắt thấy cái cuốc bên cạnh bà nội Nguyễn, ông nhíu mày: “Mẹ, chẳng bảo mấy việc ? Mẹ mà vội thì tối con tăng ca cho là mà.”
“Tao chỉ vận động gân cốt chút thôi, đến mức cử động nổi , mày đừng mà hòng quản tao!” Bà nội Nguyễn hừ lạnh một tiếng, chẳng thèm để ý đến bộ mặt đen sì của con trai.
Nguyễn Kiều Kiều bên cạnh hỏi: “Thế Kiều Kiều quản ạ?”
Bà nội Nguyễn lập tức ha hả: “Đương nhiên , bà chỉ chịu sự quản lý của Kiều Kiều thôi. Kiều Kiều bảo thì bà sẽ .”
“Vâng, thế bà nhớ kỹ lời nhé, mà thấy bà như thế nữa là Kiều Kiều giận đấy.” Nguyễn Kiều Kiều bộ tịch , chọc cho bà nội Nguyễn một trận to.
Bữa tối do Thư Khiết nấu.
Trên bàn cơm, Nguyễn Kiều Kiều thông báo chuyện nhảy lớp.
Bà nội Nguyễn tán thành: “Tốt, cháu ngoan thông minh, nhảy lớp là đúng .”
Nguyễn Kiến Quốc chút lo lắng: “Liệu sớm quá ? Tính thì khi cháu ngoan đại học vẫn thành niên, nếu giữa chừng nhảy cóc thêm hai lớp nữa thì tuổi còn nhỏ quá, ở ngoài ai chăm sóc.”
“Bố , con mới học lớp một thôi mà.” Giờ nghĩ đến chuyện đại học, lo xa quá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-482-co-mot-co-be-giong-con-4.html.]
“Bố chỉ thế thôi, cháu ngoan nhảy lớp thì tự nhiên thành vấn đề. Cùng lắm thì bố học cùng con, chúng mua nhà gần trường, cũng chẳng sợ ai chăm sóc.” Nguyễn Kiến Quốc tự gật đầu tán thưởng ý kiến của .
“……” Nguyễn Kiều Kiều cạn lời.
nhắc đến chuyện , bà nội Nguyễn chợt nhớ một việc suýt quên, bèn buông bát đũa, dậy phòng, lúc trở tay cầm một vật hình chữ nhật bọc vải đỏ.
Bà đặt thứ mặt Thư Khiết, : “Đây là cái mà em trai A Lãng của cô để , bốn bánh, chúng ba bánh đuổi kịp, nên cứ giữ đến tận bây giờ, cô xem dịp thì trả cho .”
Nguyễn Kiều Kiều lúc mới nhớ , đây là tiền bác cô để cho cô.
Thư Khiết hồ nghi mở lớp vải đỏ , thấy bên trong là hai xấp tiền "Đại đoàn kết" dày cộp, bà hề ngạc nhiên, vẻ mặt bình thản gói tiền , hỏi: “Cậu để lời nhắn gì ?”
“Bảo là cho Kiều Kiều.” Bà nội Nguyễn .
“Ừ, thì giữ cho Kiều Kiều, của hồi môn.” Thư Khiết tỉnh bơ.
Vừa câu , sắc mặt bà nội Nguyễn trầm xuống.
Thời buổi từng chuyện bác ruột cho cháu gái tiền hồi môn, là coi thường nhà họ Nguyễn nghèo ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Đương nhiên, bà nội Nguyễn cũng Thư Khiết ý đó, nhưng sắc mặt bà vẫn khó coi.
Nguyễn Kiến Quốc vội vàng đá đá chân Thư Khiết gầm bàn. Thư Khiết ông một cái, theo ánh mắt ông về phía bà nội Nguyễn, chỉ đành bất đắc dĩ thở dài, dậy trở về phòng. Khi , tay bà cũng cầm hai gói đồ, chỉ là bọc bằng giấy báo.