Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 478: Nhảy lớp (8)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 15:41:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Kiều Kiều cũng quen với kiểu bế bồng của bố, chỉ ôm cổ ông la lên một tiếng lấy lệ.

 

Bên Thư Khiết bước tới, trừng mắt Nguyễn Kiến Quốc: “Đầu Kiều Kiều khỏi hẳn , đừng con hoảng thế, mau đặt con xuống! Người lớn mà chẳng ý tứ gì cả.”

 

“Ha ha ha ha ha, quên mất. Kiều Kiều nào, bố đưa con cắt tóc nhé.” Nguyễn Kiến Quốc lớn, vội vàng đặt Nguyễn Kiều Kiều xuống, nhưng để cô bé xuống đất mà bế cô bé lên cánh tay, về phía chiếc xe ba bánh.

 

Mấy nhóc theo xe ba bánh, họ rời mới ai về nhà nấy.

 

Trên xe ba bánh, Nguyễn Kiến Quốc lái xe phía , ba trong thùng xe mái che.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiều Kiều trong lòng Thư Khiết, Hứa Tư đối diện.

 

Nguyễn Kiều Kiều nhớ chuyện nhảy lớp, sợ về đến nhà quên mất nên vội vàng với Thư Khiết về dự định của .

 

Thư Khiết xong cũng ngạc nhiên.

 

Với kiến thức hiện tại của Nguyễn Kiều Kiều, quả thực cần lãng phí thời gian ở lớp một nữa. Có bà hậu thuẫn, khác cũng sẽ nghi ngờ gì, cùng lắm chỉ là do bà dạy thôi.

 

Bà gật đầu, tỏ vẻ hiểu: “Được, ngày mai sẽ lo thủ tục cho các con.” Nói xong bà sang Hứa Tư đối diện: “Tiểu Tư cũng chứ? Cùng nhảy lớp với Kiều Kiều, vấn đề gì chứ?”

 

“Mẹ ơi, Tư giỏi lắm ạ, hơn nữa……” Nghĩ đến điều gì đó, nhưng chuyện quá riêng tư nên Nguyễn Kiều Kiều phận thật của Hứa Tư.

 

Cô bé đổi giọng: “Hơn nữa bác cả cũng bảo Tư đặc biệt thông minh, thể học thẳng lớp ba luôn ạ.”

 

Nghe Thư Lãng cũng nhận xét như , Thư Khiết yên tâm hẳn: “Được , ngày mai sẽ lo cho cả hai đứa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-478-nhay-lop-8.html.]

 

Giải quyết xong chuyện , Thư Khiết chuyển chủ đề về mái tóc của Nguyễn Kiều Kiều. Bà phía đầu con gái, cẩn thận sờ nắn những lọn tóc xung quanh vết sẹo, hỏi: “Kiều Kiều cắt kiểu tóc gì? Hay là chúng cắt ngắn hẳn , hai tháng là tóc mọc hết .”

 

Tóc Nguyễn Kiều Kiều hiện tại dài quá vai, giờ cô bé vẫn để tóc dài, buộc đuôi ngựa.

 

ngã cầu thang , khi khâu vết thương ở đầu, bác sĩ cạo mất một mảng tóc to bằng nắm tay trẻ con. Nếu tiếp tục buộc đuôi ngựa thì còn che chút ít, nhưng giờ vết sẹo bong vảy, thể buộc tóc, chỉ thể xõa , thành thử mảng da đầu trọc lóc phía lộ rõ mồn một, trông chướng mắt.

 

Theo ý bà nội Nguyễn là cạo trọc như con trai luôn.

 

Giống mấy ông , mùa hè gội đầu cho mát, tóc mọc cũng sẽ đều hơn.

 

Thư Khiết đương nhiên cũng ý đó, nhưng bà Nguyễn Kiều Kiều tự quyết định.

 

“Cắt giống các ạ.” Nguyễn Kiều Kiều với vẻ đau khổ. Cô bé tự thấy, nhưng ánh mắt kỳ dị của xung quanh thì cô bé cảm nhận , chỉ là do ngại các và con sói ngốc bên cạnh nên ai dám chằm chằm thôi.

 

Chứ thì chắc thối mũi .

 

“Được.” Thấy con gái vẻ vui, Thư Khiết ôm cô bé lên đùi, dịu dàng an ủi: “Không , Kiều Kiều dù để kiểu tóc gì cũng là xinh nhất.”

 

Nguyễn Kiều Kiều chẳng tin lời , kiểu tóc quan trọng lắm chứ bộ, liên quan đến cả nhan sắc của một đấy.

 

hiện tại cũng thật sự chẳng còn cách nào khác.

 

Tiệm cắt tóc những năm 80 thậm chí còn chẳng mặt bằng, đa phần là bày quầy ngay lề đường.

 

 

Loading...