Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 476: Nhảy lớp (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:11:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thư Khiết là trí thức cao cấp, gia cảnh , từ nhỏ giáo d.ụ.c khác hẳn với nhà họ Nguyễn. Nhà họ Nguyễn tính tình thô lỗ, bao che cho nhà, nhiều khi bênh chứ bênh lý.

 

Còn Thư Khiết, bà chú trọng lời ăn tiếng và hành vi của bản hơn. Nhiều chuyện nếu chạm đến giới hạn của bà, bà thường sẽ so đo, bởi vì sự giáo d.ụ.c từ nhỏ hun đúc nên con bà: đại lượng trầm , cơ trí bình tĩnh, hiểu lễ nghĩa.

 

Đừng là so đo với trẻ con, ngay cả so đo với lớn bà cũng ít khi .

 

Vậy mà giờ bà với cô bé rằng, bà sẽ tha cho một đứa trẻ?

 

Nguyễn Kiều Kiều chịu một cú sốc nhỏ.

 

“Đứa trẻ ngốc , con là bảo bối của mà. Vì con, nguyện ý tất cả. Mẹ sẽ bảo vệ con thật , tuyệt đối để bất kỳ ai bắt nạt con nữa.” Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Nguyễn Kiều Kiều, Thư Khiết chút đau lòng.

 

Bà tự trách , rốt cuộc bà thất bại đến mức nào, mới khiến con gái nghĩ rằng bà sẽ bảo vệ con, mà bênh vực ngoài chứ?

 

Nguyễn Kiều Kiều mím chặt môi bà, trong lòng vẫn chút dám tin.

 

Cô bé im lặng vài giây, nở một nụ rạng rỡ.

 

Cô bé toét miệng ngọt ngào gọi một tiếng: “Mẹ ơi.”

 

“?” Thư Khiết nghi hoặc con, hiểu con bé tự dưng , còn đáng yêu ngọt ngào đến thế.

 

Nguyễn Kiều Kiều bất ngờ rướn hôn lên má bà một cái: “Cảm ơn ạ.”

 

“……” Thư Khiết sững sờ tại chỗ.

 

Không thể tin nổi, con gái thế mà hôn bà!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-476-nhay-lop-6.html.]

 

con, hốc mắt bắt đầu đỏ lên. Nguyễn Kiều Kiều vội : “Mẹ đừng , bà nội bảo con gái nhiều sẽ xí đấy.”

 

“Được , .” Thư Khiết nghẹn ngào, trong lòng vui sướng để cho hết.

 

Đây là con gái bà, cô con gái ngoan ngoãn, đáng yêu bao.

 

Bà cúi đầu hôn lên má con gái một cái, âu yếm : “Mẹ cũng cảm ơn bảo bối.” Điều khiến bà nhen nhóm hy vọng. Bà từng nghĩ con gái lẽ sẽ mãi mãi cách với bà.

 

giờ bà , chỉ cần bà nỗ lực, con gái vẫn sẽ gần gũi với bà như xưa.

 

Lần ngược khiến Nguyễn Kiều Kiều chút ngượng ngùng. Cô bé dậy, ánh nắng chói chang ngoài tán cây, cố ý đ.á.n.h trống lảng: “Lần ngoài nhớ đội mũ hoặc mang ô nhé, nắng lắm ạ.”

 

Nắng hè chuyện đùa, nóng như tan chảy cả .

 

“Được.” Thư Khiết gật đầu, chỉnh quần áo cho con, lau mồ hôi trán con, giục con mau lớp nghỉ ngơi. Thấy con , bà mới rời trường.

 

Thế nhưng Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư bước lớp bắt đầu hối hận.

 

Vừa nãy mải mê diễn cảnh tình cảm con sướt mướt quá, cô bé quên béng mất chuyện đề cập đến việc nhảy lớp. nghĩ , tan học cũng , dù cũng vội vàng gì.

 

Giờ nghỉ trưa kéo dài 40 phút, trong lớp quạt máy, bọn trẻ tuổi chẳng thích ngủ trưa, cả lớp ồn ào như cái chợ vỡ.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiều Kiều thói quen ngủ trưa, giờ buồn ngủ nóng, đầu ong ong vì tiếng ồn, cánh tay nhỏ gối đầu cũng hằn lên vết đỏ và đầy mồ hôi. Cô bé sang thì thầm với Hứa Tư: “Anh Tư, em nhớ hồi chúng ở trong rừng quá.”

 

“Anh , hồi đó vận may của em lắm nhé. Em tìm một cái hang nhỏ vách núi, hang đó chẳng con vật nào ở cả, em canh chừng mấy ngày liền đấy. Nó cứ như riêng cho em , độ cao vặn, kích thước cũng khít, bên trong đông ấm hạ mát, thoải mái cực kỳ.”

 

 

Loading...