Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 474: Nhảy lớp (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:10:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương trình lớp một đối với Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư mà quả thực dễ như ăn kẹo. Nguyễn Kiều Kiều gà gật gần hết buổi sáng, khó khăn lắm mới hết bốn tiết học. Vừa tiếng chuông tan học, cô bé liền bật dậy, cùng Hứa Tư lao khỏi lớp.

 

Vừa khỏi cửa, cô bé thấy Thư Khiết chờ sẵn. Hai đứa trẻ vội vàng chạy tới.

 

Đợi đến khi đám nhóc mập mạp cũng tới đông đủ, Thư Khiết mới dẫn cả bọn một gốc cây lớn, trải tấm vải bông lên nền cỏ râm mát, bày biện thức ăn trong giỏ . Tổng cộng bốn món, hai mặn hai chay, riêng Nguyễn Kiều Kiều còn thêm một bát canh.

 

“Đồ ăn nhiều quá, bác cả xách hết, nên chỉ mang canh cho em gái thôi. Phần của các cháu đều để ở nhà , về là thể ăn ngay, giờ nhường em gái uống nhé?” Thư Khiết dọn đồ ăn dịu dàng .

 

“Đương nhiên là em gái uống , bọn cháu ạ.” Cậu nhóc mập liền nhanh nhảu đáp.

 

đấy, em gái sức khỏe yếu, nên ăn đồ bổ nhất.” Nguyễn Vĩ cũng gật đầu tán thành.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Bác cả thật đấy, bao nhiêu là món ngon.” Nguyễn Khánh đống thức ăn mà thèm nhỏ dãi, chẳng thèm để ý canh nước gì nữa, chỉ mau mau ăn cơm.

 

Nguyễn Phong là lớn tuổi nhất và cũng hiểu chuyện nhất trong đám, : “Cháu cảm ơn bác cả ạ.”

 

“Không , mau ăn các cháu.” Thư Khiết mỉm , đưa bát cho Nguyễn Kiều Kiều giục bọn trẻ ăn nhanh kẻo nguội.

 

Nguyễn Kiều Kiều Thư Khiết, thấy bà chỉ ăn thôi cũng tỏ vẻ ngon lành, trong lòng dâng lên một nỗi chua xót, nhất là khi nhớ chuyện bà bảo vệ hồi sáng, cảm giác đau lòng ấm áp cứ đan xen trong lòng.

 

Cô bé hừ nhẹ một tiếng đầy vẻ nũng: “Mẹ ăn ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-474-nhay-lop-4.html.]

 

“Ừ, ăn , lúc đến đây ăn .” Thư Khiết trả lời. Thực bà cũng giống bà nội Nguyễn, chẳng ăn uống gì cả. Lần đầu tiên mang cơm cho con gái, bà háo hức đến mức chỉ con ăn, còn tâm trí nhớ đến việc cũng ăn cơm.

 

Nguyễn Kiến Quốc vì chuyện còn mắng bà một trận ở nhà, nhưng Thư Khiết chẳng bận tâm. Bà nợ con gái quá nhiều, giờ trong đầu chỉ nghĩ cách bù đắp cho con, bản bà cũng chẳng màng.

 

Chỉ tiếc là cái bụng của bà " điều" như cái bụng của bà nội Nguyễn.

 

dứt lời, cái bụng réo lên "ọc ọc", lớn lắm nhưng đủ để mặt đều thấy.

 

Thư Khiết dậy từ sáng sớm tinh mơ để lo liệu việc.

 

Đầu tiên là nấu bữa sáng cho cả nhà, còn hẳn ba món khác để đổi vị. Đợi hết, Nguyễn Kiều Kiều uống sữa dê, bà vội vàng đun mang đến trường. Ở trường loay hoay cả buổi, về nhà giặt giũ quần áo cho cả Nguyễn Kiều Kiều và cả nhà, giặt xong tất bật chuẩn cơm trưa.

 

Thời gian về thủ đô, bà ít khi bếp nấu nướng. Ở nhà, ông cụ tiêu hóa đồ cứng nên bà chủ yếu nấu canh, tay nghề nấu món xào vì thế cũng phần mai một.

 

Giờ bà nội Nguyễn thể nấu cơm, việc bếp núc trong nhà đều do một tay bà đảm nhiệm.

 

Lúc ở bệnh viện, bà cũng cố gắng nấu canh, nếu bắt buộc nấu món mặn thì cũng chỉ những món tủ. ở bệnh viện ăn mãi mấy món đó , về nhà tiếp thì sợ Nguyễn Kiều Kiều ngán, nên bà đổi thực đơn hai món mới.

 

Vốn giỏi nấu nướng, gặp món lạ nên bà càng lóng ngóng. Trước khi bốn món , bà hỏng mất hai món, bốn món cũng là nhờ bà nội Nguyễn nổi nữa chỉ đạo mới thành .

 

 

Loading...