Chủ nhiệm lớp lập tức sững sờ.
Bị nhiều học sinh vây xem như , bên ngoài còn ít học sinh lớp lớn nhòm ngó, cô cảm thấy mặt mũi chút giữ , sắc mặt trở nên khó coi.
Giọng điệu cũng còn thiết như , mà mang theo sự vui: “Trò Nguyễn Kiều Kiều, cô còn khen em là đứa trẻ ngoan, bạn Ngũ cũng gì , em thể rộng lượng một chút?”
“Cô giáo, xin chú ý cách dùng từ của cô.” Nguyễn Hạo sầm mặt xuống: “Đây là đồ của em gái em, em quyền cho mượn, huống hồ bạn học còn từng hỏi mượn.”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Hạo và Thư Lãng chẳng những giống về ngoại hình, tính cách cũng tương tự. Lúc bình thường thì toát khí chất thanh nhã, cứ như một vị quý công t.ử chẳng bao giờ giận, nhưng khi thật sự sầm mặt xuống thì cũng dọa .
Chủ nhiệm lớp lập tức dọa sợ.
Đang định gì đó thì thấy một giọng nam vui vọng từ cửa lớp: “Cô Phó, chuyện gì thế ? Chuông truy bài reo , lớp cô còn lộn xộn thế?”
Chủ nhiệm lớp sang, thấy là hiệu trưởng, vội vàng đón lấy, chỉ đám Nguyễn Kiều Kiều định giải thích, nhưng hiệu trưởng lướt qua cô, thẳng trong, kinh ngạc Nguyễn Hạo.
“Cháu…… Cháu là Nguyễn Hạo?” Ông kinh ngạc hỏi, mang theo vài phần chắc chắn.
“Bác Lư, cháu là Nguyễn Hạo ạ.” Nguyễn Hạo khẽ gật đầu, vị hiệu trưởng đang ngạc nhiên tột độ trả lời.
“Không , cháu tới đây? Năm nay chẳng cháu lên cấp ba ? Cháu một , cháu tới ?” Hiệu trưởng hỏi dồn, hỏi xong còn quanh tìm kiếm, nhưng thấy Thư Khiết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-464-cac-anh-trai-lap-hoi-ra-oai-9.html.]
Hiệu trưởng cực kỳ quen thuộc với Nguyễn Hạo, bởi vì khi Nguyễn Hạo học tiểu học, kỳ thi đại học còn khôi phục, Thư Khiết vẫn còn dạy ở trường tiểu học . Nguyễn Hạo và Thư Khiết ngày ngày cùng cùng , gần như là ông lớn lên.
Đặc biệt đứa trẻ còn cực kỳ thông minh, năm nào cũng nhất, tham gia ít cuộc thi, mang về cho trường ít vinh quang. Ngay cả trong phòng hiệu trưởng hiện giờ vẫn còn bày ít cúp do mang về.
Nghe lên cấp hai vẫn giữ vững phong độ như , tương lai chắc chắn là mầm non đại học sáng giá.
Hơn nữa năm đó ông từng xem hồ sơ của Thư Khiết, bối cảnh gia đình bà. Khoan đến chuyện thi đỗ đại học , chỉ dựa mối quan hệ bên nhà ngoại, tương lai tiền đồ của Nguyễn Hạo cũng là thể đo lường.
Huống chi những đứa con bà sinh đều thực sự thông minh. Ngay cả Nguyễn Kiệt nghiệp , tuy bằng Nguyễn Hạo nhưng tham gia mấy cuộc thi cũng nào giải.
Nghe ngay cả Nguyễn Kiều Kiều mới nhập học năm nay cũng cực kỳ thông minh, học lớp vớ lòng nhưng bài thi đầu chỉ mất đúng một điểm. Hạt giống như , ông tự nhiên coi trọng, tương lai tiếp bước Nguyễn Hạo, Nguyễn Kiệt, rạng danh cho trường học của họ.
Chỉ là ông kịp đến nhận mặt thì tin Nguyễn Kiều Kiều bệnh viện, tạm thời thể học.
Làm thế nào cũng ngờ tới, gặp mặt trong tình huống thế .
Hơn nữa, cứ như sợ chuyện đủ rối loạn, chuyện ở đây còn giải quyết xong thì cửa bên bước . Đó chính là Thư Khiết đang mang sữa dê đến cho Nguyễn Kiều Kiều. Bà Nguyễn Kiều Kiều hiện tại thích uống sữa dê, bà nội Nguyễn con bé ngày nào cũng uống, lúc mới vội vàng nấu mang đến khi con bé học.
Đều là trong ngành giáo d.ụ.c lâu năm, Thư Khiết gần như bước phòng học cảm nhận bầu khí khác thường. Đặc biệt khi thấy mấy đứa lớn lẽ mà vẫn còn ở đây, bà ngay là xảy chuyện, nụ mặt vụt tắt.