Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 456: Các anh trai lập hội ra oai (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:21:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Tư vẫn bình tĩnh, thong dong dậy, bước tới yên ở cửa, bọn họ.

 

“……” Mấy nhóc câm nín.

 

Cả đám tự động lùi một bước, nhường đường.

 

Hứa Tư xuyên qua đám , theo Nguyễn Kiều Kiều xuống lầu.

 

Đợi đến khi khuất, bóng dáng cũng còn thấy , mấy nhóc phía mới hồn, tức đến mức vò đầu bứt tai, đồng loạt, chỉnh tề đ.ấ.m đá túi bụi khí về phía bóng lưng Hứa Tư!

 

Thật là tức c.h.ế.t , quá sức tức!

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tên nhóc quá tà môn!

 

Bọn họ cũng hiểu tại mỗi mặt đều tự nhiên thấy "rén", rõ ràng đối với Nguyễn Hạo bố Nguyễn Kiến Quốc, bọn họ từng như .

 

Nguyễn Kiều Kiều tâm trạng thật sự , xuống lầu mà cứ nhảy chân sáo.

 

Thư Khiết đang Nguyễn Kiến Quốc an ủi trong phòng, thấy tiếng động liền cùng xem, khéo thấy Nguyễn Kiều Kiều tươi rói xuống.

 

“Mẹ, con tắm, giúp con múc nước với.” Nguyễn Kiều Kiều xong liền phòng bà nội Nguyễn, quần áo của cô bé đa phần vẫn để ở phòng đó.

 

Thư Khiết vẫn còn đang chìm trong đau buồn, thì nhất thời phản ứng kịp.

 

Nguyễn Kiến Quốc vội vàng đẩy vai vợ, giục: “Mau em.” Nếu là đây, việc nặng nhọc Nguyễn Kiến Quốc chắc chắn nỡ để vợ , nhưng hiện tại đang là lúc hàn gắn quan hệ con, ông cũng chỉ đành buông tay để bà tự .

 

Thư Khiết , vội lau nước mắt mặt, nở một nụ , tìm cái xô ở nhà chính xuống bếp. Nước trong ấm vẫn còn ủ ấm bếp than tổ ong, chỉ cần pha thêm chút nước lạnh là .

 

Thư Khiết xách một xô nước phòng tắm nhỏ ở gian chái cạnh bếp, đó gọi Nguyễn Kiều Kiều, nhận một câu cảm ơn của cô bé, trong lòng bà cũng thấy ngọt ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-456-cac-anh-trai-lap-hoi-ra-oai-1.html.]

 

Bà dứt khoát canh ngoài cửa, chỉ mong con gái thiếu thứ gì đó để thể giúp lấy.

 

Nguyễn Kiều Kiều vẫn im lặng, khiến Thư Khiết chút hụt hẫng.

 

Hứa Tư thì xách xô giữa sân tắm dội, tắm xong quần áo mà Nguyễn Kiều Kiều vẫn , bèn ở nhà chính đợi.

 

“Tiểu Tư, cháu ngủ , chỗ dì cháu đợi .” Nguyễn Kiến Quốc thấy Hứa Tư vẫn ở nhà chính bèn khuyên.

 

Hứa Tư lắc đầu, gì, chỉ lẳng lặng chờ.

 

Đợi đến khi Nguyễn Kiều Kiều tắm xong, mới dậy.

 

“Mẹ ơi, quần áo con để ở bên trong, ngày mai giúp con giặt nhé?”

 

“Đương nhiên , quần áo của con cứ để giặt.” Thư Khiết với chút chua xót, vui vì con gái vẫn chuyện và nhờ việc, nhưng đồng thời cũng buồn vì sự khách sáo của cô bé.

 

“Vâng, cảm ơn .” Nguyễn Kiều Kiều , sang Hứa Tư: “Anh Tư, chúng ngủ thôi.”

 

Trước khi lên lầu, cô bé còn chúc hai nhà ngủ ngon.

 

“Thôi , đừng buồn nữa, con gái sẽ hiểu thôi.” Thấy mặt Thư Khiết vẫn còn vương nước mắt, Nguyễn Kiến Quốc nhỏ giọng an ủi. Thấy bà định lấy quần áo của Nguyễn Kiều Kiều, ông thêm: “Quần áo để mai hẵng giặt, sáng mai em còn món ngon cho con gái, trưa đưa cơm, sẽ bận lắm đấy, hôm nay cứ nghỉ ngơi cho .”

 

Thư Khiết nghĩ cũng , bèn đem quần áo của Nguyễn Kiều Kiều ngâm nước sạch , cùng Nguyễn Kiến Quốc nghỉ ngơi.

 

Trên lầu.

 

Hôm qua Nguyễn Kiến Quốc mua thêm hai cái quạt máy, cộng với cái mua lúc Nguyễn Kiều Kiều viện, trong nhà giờ năm cái quạt, mỗi phòng đều trang một cái.

 

 

Loading...