Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 455: Tôi là sói (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:21:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạn đời?

 

Hứa Tư cô bé.

 

Trầm ngâm hai giây trả lời: “Không tính .”

 

“Cái gì gọi là tính ? Có là , chứ.” Nguyễn Kiều Kiều nghi hoặc .

 

“Không .” Ít nhất cảm thấy ở khu rừng rậm , bọn họ là những kẻ duy nhất khai mở linh trí, giống với những loài vật khác, miễn cưỡng coi như là bạn đời .

 

Trước khi thấy cô bé, những con vật khác trong mắt đều là thức ăn, thể nào thu hút sự chú ý của .

 

Thứ duy nhất khiến hứng thú chính là khi thấy cô bé trong rừng.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Một con mèo, mang linh hồn con .

 

Bởi vì tò mò, bởi vì hứng thú, cho nên chú ý, thể ngờ cuối cùng đ.á.n.h đổi cả tu vi một đời của .

 

“Được .” Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, cũng truy hỏi đến cùng.

 

Trong lòng cô bé cho rằng theo đuổi con sói cái nào, nhưng mất mặt nên mới là " tính ".

 

Cô bé bày vẻ mặt "em hiểu mà", vỗ vai an ủi: “Không , ở đây thể tìm bạn đời, nhưng mà chỗ chúng khác với chỗ đó, chúng 18 tuổi trở lên mới tìm đấy nhé.”

 

“Ừ.” Hứa Tư cô bé, sách, quy tắc của thế giới , 18 tuổi thành niên mới yêu đương.

 

“Vậy em vẫn tiếp tục gọi Tư nhé?” Nguyễn Kiều Kiều hỏi.

 

“Ừ.” Hứa Tư gật đầu.

 

“Hầy, vẫn thấy thần kỳ thật đấy.” Nguyễn Kiều Kiều híp mắt vòng quanh hai vòng. Những buồn bã và đau lòng vì chuyện Thư Khiết đó sớm biến mất sạch sẽ, chỉ còn sự cảm thán.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-455-toi-la-soi-5.html.]

Hứa Tư cũng ngờ cô bé thế mà vui vẻ vì là sói như , ánh mắt cũng sáng lên theo.

 

Cậu định với cô bé rằng cũng vui, nhưng Nguyễn Kiệt ở bên ngoài cho cơ hội, đôi tay đập cửa rầm rầm: “Hứa Tư, Kiều Kiều, hai đứa còn , nhanh lên đây, Hứa Tư, ngày mai mày cần học ?” Đến cái tên "Tiểu Tư" cũng gọi nữa, trực tiếp gọi thẳng tên cúng cơm.

 

Mấy nhóc khác cũng hùa theo gọi cửa: “Hứa Tư, mày đây cho bọn tao, mày cứ ở lì trong phòng em gái tao gì hả.”

 

đấy, thằng mau đây!”

 

“……”

 

“Rầm rầm rầm rầm……” Lại là một trận đập cửa dồn dập.

 

Trong phòng, Nguyễn Kiều Kiều thấy các gõ cửa gấp gáp quá, chỉ đành bất đắc dĩ mở cửa.

 

Cửa mở , mấy nhóc liền chen chúc ùa tới, đôi mắt như radar quét một lượt hai đứa, cuối cùng dừng Hứa Tư, trăm miệng một lời hỏi: “Hai đứa cái gì thế? Làm gì mà đóng cửa!”

 

Nguyễn Kiều Kiều híp mắt, nghiêng cái đầu nhỏ nũng, chằm chằm một trong các trai : “Không gì cả ạ, em tắm, ông trai bụng nào giúp em thu dọn cặp sách một chút ?”

 

Có thể ?

 

Cậu nhóc mập mạp là đầu tiên hét lên: “Được , em gái em , dọn cho em.” Sợ khác cướp mất cơ hội .

 

Mấy ông khác tranh , đều tiếc nuối trừng mắt nhóc mập một cái, cáu kỉnh thằng nhóc chỉ cái giỏi nịnh nọt.

 

Thấy nhận lời, Nguyễn Kiều Kiều liền nhảy chân sáo xuống lầu.

 

Mãi cho đến khi thấy bóng dáng cô bé nữa, mấy ông khác mới phản ứng , tức khắc chút bực , giận bản mà kém cỏi thế, dễ dàng lừa gạt thì thôi , đằng còn tranh cái cơ hội lừa gạt chứ! Để cho thằng mập cướp mất công toi.

 

Cuối cùng thẹn quá hóa giận, chỉ thể đầu dồn sự chú ý Hứa Tư.

 

Mấy cặp mắt đồng loạt chằm chằm, quả thực chút dọa .

 

 

Loading...