“……” Hứa Tư.
Điểm chú ý sai sai .
“Không ! Anh sét đánh!” Tia sét đó hẳn là do nghịch thiên sửa mệnh mà dẫn tới! đ.á.n.h trúng chỉ cô bé, chứ .
Chỉ là, vì khi cô bé đưa về đây, cũng đưa tới theo.
Có lẽ đây cũng là mệnh.
“Vậy qua đây ?” Nguyễn Kiều Kiều tin.
Cô bé cũng chỉ ăn vụng chút thịt mà đánh, còn tạo nghiệp so với cô bé nhiều hơn bao nhiêu. Để lấp đầy bụng, ăn bao nhiêu con vật, cớ gì cô bé trộm tí thịt thì sét đánh, còn ăn bao nhiêu động vật ?
Chuyện hợp lẽ thường chút nào.
Nguyễn Kiều Kiều tin chắc cũng sét đánh, chỉ là sói mà, còn là con sói lợi hại như , chắc chắn là sĩ diện, thể cho một con mèo con như cô bé chuyện sét đ.á.n.h chứ.
Nguyễn Kiều Kiều gật gật đầu, tỏ vẻ thông cảm cho lòng tự tôn của loài sói.
“……” Hứa Tư lặng lẽ cô bé đang tự biên tự diễn trong đầu.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Trước cô bé thích lầm bầm, chỉ là lúc là vạn thú chi vương, chỉ cần , suy nghĩ trong lòng cô bé đều thể . Còn hiện tại hao hết tu vi, còn năng lực đó nữa, chỉ thể bất lực cô bé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-453-toi-la-soi-3.html.]
Sự im lặng của Hứa Tư khiến Nguyễn Kiều Kiều càng thêm khẳng định suy đoán của .
Nhìn , nghĩ đến cái bộ dạng thê t.h.ả.m lúc mới đến, chỉ cảm thấy…… con sói thật sự quá đáng thương. Ở khu rừng , gần như động vật đều sợ , nhưng đến nơi biến thành con , lúc đầu còn chẳng , cứ nhả từng chữ một, ăn thì ăn chuột…… Chậc, thật sự là đáng thương hết chỗ .
Lúc Nguyễn Kiều Kiều quên mất chuyện con sói mắt đang giữ mấy nghìn tệ của cô bé, trong đầu chỉ hình ảnh thê t.h.ả.m của lúc , cảm thấy thật sự là khổ quá .
Cô bé nhảy từ giường xuống.
Dưới ánh mắt khó hiểu của , cô bé đến mặt, bày vẻ mặt "từ nay về chị đây sẽ bảo kê cho chú", nghiêm túc : “Anh yên tâm, tuy Hứa Tư, nhưng em vẫn sẽ chăm sóc , cho đến khi học cách sinh tồn ở thế giới .” Coi như báo đáp đống thịt kiếp .
“ cũng , kiếp cũng ngốc quá, mãi mà đuổi kịp em, đồ ăn cũng đường giấu cho kỹ, nào cũng em trộm mà rút kinh nghiệm đổi chỗ giấu. Kiếp thông minh lên một chút, thế giới giống cái thế giới ngốc nghếch của chúng , con ở thế giới nội tâm phức tạp lắm đấy.”
“Còn nữa nhé, chuyện là sói tuyệt đối với khác, nếu sẽ tưởng điên đấy.” Nguyễn Kiều Kiều nghiêm trang dặn dò.
Cảm thấy kiếp ăn của nhiều thịt như , kiếp chăm sóc cũng là lẽ đương nhiên. Rốt cuộc thế giới thế nào cũng coi như là địa bàn của cô bé, cô bé còn ký ức của một đời , chắc chắn sẽ sống hơn bình thường, tự nhiên chăm sóc cho con sói ngốc nghếch mắt .
“……” Nhìn Nguyễn Kiều Kiều với vẻ mặt như đang đàn em, Hứa Tư cũng nỡ cho cô bé , đống thịt đó đều là cố tình để , nếu với cái bản lĩnh của cô bé, đến cơ hội c.h.ế.t đói cũng , mà trực tiếp trở thành món ăn trong mâm của con thú khác .
Tiếp theo, Nguyễn Kiều Kiều còn đang cảm thán về sự kỳ diệu của thế giới , Hứa Tư chỉ yên lặng lắng .
Nguyễn Kiều Kiều cảm thán một nửa, đột nhiên nghĩ đến cái gì, đầu hỏi Hứa Tư: “Anh xem tại chúng về thế giới ? À đúng , em còn cho bí mật của em đúng .”