Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 437: Phụ nữ thật hay thay đổi nha (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:24:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Lâm thị hiện tại ngày một khá hơn, hôm nay thể tựa vai nửa dậy.

 

vẫn thể ăn đồ quá cứng, chỉ thể ăn chút đồ lỏng.

 

Nguyễn Kiều Kiều nghĩ đến cây linh chi tối qua, nóng lòng cho bà ăn, liền với Nguyễn Kiến Quốc: "Cha, cha hỏi bác Viên xem cây linh chi đó ăn thế nào , để bà nội ăn sớm một chút cho mau khỏe."

 

"Được." Nói đến chính sự, Nguyễn Kiến Quốc cũng qua loa: "Lát nữa cha hỏi ngay."

 

Nguyễn Kiều Kiều lúc mới yên tâm tiếp tục ăn bữa sáng của .

 

Ăn sáng xong, Nguyễn Kiến Quốc cầm cây linh chi . Nguyễn Kiều Kiều hôm nay cũng khỏe hơn hôm qua, tự xuống giường một lúc, mệt thì giường , tiện thể giúp Nguyễn Lâm thị xoa bóp.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Thấy cơ thể bà nội bớt cứng nhắc nhiều, cô bé vui vẻ : "Nội ơi, đợi ăn linh chi xong, nội nhất định sẽ khỏe . Đến lúc đó học, nội tiếp tục đưa cơm cho Kiều Kiều nhé."

 

"Ừ... ..." Nguyễn Lâm thị mấp máy môi gật đầu, thể hiểu ý của Nguyễn Kiều Kiều, đứa cháu nhỏ đang cố ý khích lệ bà đây mà.

 

Lúc đến giữa trưa thì Triệu Lệ tới. Ngày hôm qua cô cố nhịn một ngày tới, hôm nay nhịn đến 10 giờ sáng thì chịu nổi nữa, đội nắng chạy tới đây, tay xách theo chè đậu xanh tự nấu.

 

Vào trong phòng bệnh thấy Thư Khiết, cô còn chút ngượng ngùng.

 

Chuyện 2 ngày cô về nhà nghĩ nghĩ , càng nghĩ càng thấy sai.

 

Hôm nay tới đây cũng là nghiêm túc lời xin , hôm đó chắc cô cũng nóng đến mụ mẫm đầu óc mới những lời gây tổn thương như .

 

Cô chào hỏi Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Lâm thị , nhân lúc Thư Khiết ngoài liền theo .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-437-phu-nu-that-hay-thay-doi-nha-4.html.]

Thư Khiết đổ chậu nước bồn, chú ý phía .

 

Vừa đầu liền thấy Triệu Lệ, còn tưởng cô vệ sinh nên cũng để ý, định ngoài thì ngăn .

 

Cô ngẩng đầu, ánh mắt nhàn nhạt đối phương.

 

"Có việc gì ?"

 

"Ha ha, gì." Triệu Lệ đầu tiên là gượng gạo, đó mới : "Chị dâu, hôm đó thật sự xin chị, lúc đó cũng nữa, năng qua đầu óc, thật sự xin chị, chị đại nhân đại lượng đừng chấp nhặt với ."

 

" thật sự quá thích Kiều Kiều, khó khăn lắm mới xin thím cho nhận con nuôi, còn cưng nựng mấy ngày thì chị về. Đương nhiên ý mong chị về, chỉ là chút ghen tị và đố kỵ... nên mới những chuyện hồ đồ đó."

 

Thư Khiết vốn dĩ biểu cảm gì, đến những lời thì nét mặt giãn đôi chút.

 

Thực đừng Triệu Lệ ghen tị đố kỵ với cô, bản cô cũng ghen tị.

 

Đứa con gái vốn dĩ thuộc về cô, càng ỷ một phụ nữ khác, điều ghen tị cho . Lúc đang ở trong tình trạng cực độ đau lòng, cộng thêm lòng ghen tị nên lời tự nhiên cũng khó .

 

Giờ nghĩ cũng thấy thật đáng sợ.

 

Trong những ngày cô ở đây, cô yêu thương con gái, bảo vệ con gái cô, giúp cô thành thiên chức , cô còn gì mà đủ nữa.

 

Rõ ràng nên cảm ơn , cuối cùng vì ghen tị mà đối xử với khách khí như .

 

Nghĩ đến đây, Thư Khiết đặt cái chậu tay xuống, nghiêm túc Triệu Lệ : "Vốn là sai, xin mới đúng. Triệu Lệ, thật sự cảm ơn cô những ngày qua chăm sóc con gái ." Nói xong, Thư Khiết còn cúi đầu thật sâu Triệu Lệ.

 

 

Loading...