Nguyễn Kiều Kiều kể hết những nỗi lo đây cho bà . Cô bé cảm thấy Nguyễn Lâm thị là lợi hại nhất đời , nhất định sẽ cách giải quyết hơn cô bé, chỉ là nghĩ bà còn khỏe hẳn, sợ bà sợ hãi, nên quyết định từ từ hãy .
Bên ngoài trời càng lúc càng tối.
Thư Khiết lấy nước lau sơ qua cho Nguyễn Lâm thị, lúc mới với Nguyễn Kiều Kiều: "Kiều Kiều, tắm một cái, con chuyện gì thì gọi chị y tá bên ngoài nhé, sẽ ngay thôi, ?"
Nguyễn Kiều Kiều gật đầu.
Thư Khiết , Nguyễn Kiều Kiều cũng xoa bóp mỏi tay, xuống bên cạnh bà nội, khuôn mặt nhỏ gối lên cánh tay bà, yên lặng lắng tiếng ếch nhái kêu đặc trưng của mùa hè.
"Cốc, cốc..." Lúc cô bé đang mơ màng sắp ngủ, đột nhiên thấy tiếng gõ từ ngoài cửa sổ truyền đến.
Cô bé ngẩng đầu sang, một cái, lập tức hít một khí lạnh.
Chỉ thấy cây ngô đồng to bên ngoài một thứ màu trắng đang treo ngược, thứ đó đang lúc lắc cái đầu to, giống như đang chơi xích đu, từng chút từng chút gõ cửa kính.
Thấy cô bé sang, nó càng thêm kích động, uốn éo cái hình quyến rũ , hận thể húc một phát vỡ tan tấm kính.
Đó chẳng là con rắn trắng ngốc nghếch .
Nguyễn Kiều Kiều vội vàng bò dậy, đầu giường kê ngay sát cửa sổ, cô bé mở cửa sổ , con rắn liền thò cái đầu to , trừng đôi mắt tam giác thè lưỡi rắn.
"Tê tê..." Tiểu khả ái nha, tiểu khả ái đáng thương nha, đầu vỡ thế ?
"Sao mày tới đây? Bị thấy thì ?" Nguyễn Kiều Kiều lo lắng hỏi, đầu cửa phòng bệnh, thấy ai qua mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn yên tâm, leo xuống giường, tuy đầu vẫn còn choáng nhưng vẫn cố cửa, khóa trái cửa phòng bệnh .
Cái nếu để thấy thì dọa c.h.ế.t mất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-432-hai-nguoi-me-9.html.]
"... Tê tê..." Tự nhiên là tới thăm tiểu khả ái .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Con rắn ngó, từ cây ngô đồng trườn xuống, giống gây tiếng động lớn, mà tiếp đất nhẹ nhàng, cúi đầu ngậm một thứ gì đó đất lên, đó theo cửa sổ Nguyễn Kiều Kiều mở mà trườn .
"Tê tê..." Con rắn ném một thứ giống nấm nhưng nấm xuống mặt cô bé.
Thứ đó khá to, to ngang ngửa cái chậu rửa mặt ở nhà cô bé.
Nguyễn Kiều Kiều một hồi lâu cũng nhận đây là cái gì.
Con rắn thấy cô bé bất động, còn dùng chóp đuôi chọc chọc cô bé. Ai ngờ chọc một cái, Nguyễn Kiều Kiều liền ngã ngửa , dọa nó dựng cả lên, vội vàng rạp xuống phía đỡ lấy, để cô bé lên .
Thân hình núng nính thịt, còn lành lạnh trơn tuột, đừng chứ cũng thoải mái, giống như chiếu trúc thiên nhiên .
Nguyễn Kiều Kiều chống tay lên nó dậy, thứ giống cây nấm cô bé cũng xách nổi, chỉ đành dùng tay đẩy đẩy.
Sau đó ngẩng đầu hỏi con rắn: "Tiểu Bạch, cái là mày tặng tao ?"
"Tê tê..." , tiểu khả ái ăn thể sớm khỏi bệnh.
Con rắn cũng để ý Nguyễn Kiều Kiều gọi là gì, còn bộ dạng cầu khen ngợi cô bé.
Nguyễn Kiều Kiều con rắn thường sẽ mang đồ vô dụng cho cô bé, thường xuyên mang dưa hấu, giờ chắc sẽ mang một cây nấm thường, hơn nữa nó cứng như đá, cũng giống nấm, trông giống như mấy cây linh chi trong ký ức của cô bé hơn.
Nguyễn Kiều Kiều định hỏi xem linh chi , ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến giọng đầy nghi hoặc của Nguyễn Kiến Quốc: "Chỗ một cành táo thế ? Mình xem , táo quả còn to nữa."