Nguyễn Kiến Quốc từng thấy Thư Khiết như thế bao giờ. Cô luôn ung dung và đầy trí tuệ, như thể thứ đều trong tầm kiểm soát. Trước dù nhớ cũng từng lóc t.h.ả.m thiết thế , đây là đầu tiên thấy cô như .
Bàn tay run rẩy của nhẹ nhàng đặt lên lưng cô, ôm trọn phụ nữ nhỏ bé lòng. Giây phút , cảm thấy trống trong lồng n.g.ự.c cuối cùng cũng lấp đầy.
Giọng nghẹn ngào cực độ, khẽ : "Không , em về là , về là ."
Chỉ cần trở về thì họ vẫn là một gia đình.
Anh tin rằng Kiều Kiều sẽ khỏe , cũng sẽ khỏe , họ vẫn sẽ sống hạnh phúc, cuộc sống sẽ ngày càng .
Nghe , Thư Khiết càng kiềm chế nổi, như trút hết đau khổ trong lòng ngoài...
Nguyễn Kiều Kiều đập trúng đầu, là vùng gáy.
Hiện tại cô vẫn hôn mê, chỉ thể đảm bảo là giữ mạng sống, nhưng tình hình cụ thể thế nào thì đợi cô tỉnh mới . Đặc biệt với kiểu chấn thương , khả năng cô sẽ trở thành kẻ ngốc!
nhà họ Nguyễn bận tâm. Họ chỉ cần Nguyễn Kiều Kiều tỉnh , cho dù là ngốc nghếch, điên khùng, thậm chí liệt, họ cũng sẽ nuôi nấng chiều chuộng cô cả đời, để cô vui vẻ hạnh phúc đến già.
Nguyễn Kiều Kiều hôn mê suốt một ngày một đêm.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Trong một ngày một đêm .
Ngoài Thư Khiết và Nguyễn Kiến Quốc túc trực suốt ở bệnh viện, Nguyễn Hạo cũng xin nghỉ học chạy về, Nguyễn Kiệt thì ăn vạ ở bệnh viện chịu rời nửa bước. Cả nhà cộng thêm Hứa Tư đều đang chờ đợi Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Lâm thị tỉnh .
Mấy nhóc khác cũng , hễ tan học là chạy ngay đến bệnh viện. Cả một đại gia đình ồn ào náo nhiệt suýt chút nữa tắc nghẽn cả hành lang bệnh viện.
Bác sĩ y tá khuyên giải bao nhiêu , cuối cùng viện trưởng đích mặt, họ vẫn chịu rời . Chỉ đến khi tụ tập đông ở hành lang bệnh viện là , họ mới kéo ngoài, tìm một bóng cây chờ đợi. Sự cố chấp khiến bộ nhân viên y tế trong bệnh viện choáng váng cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-408-von-la-than-xac-cua-kieu-kieu-4.html.]
Triệu Lệ cũng chạy chạy bệnh viện mấy một ngày, nhưng vì lý do nào đó, bà vẫn chuyện với Thư Khiết.
Cuối cùng, đến ngày thứ ba, khi Triệu Lệ đến thăm bệnh thứ ba.
Nguyễn Kiều Kiều tỉnh .
Khoảnh khắc Nguyễn Kiều Kiều mở mắt, Hứa Tư và Thư Khiết đều đồng thời phát hiện .
"Kiều Kiều."
Hứa Tư phản ứng nhanh hơn, tiến lên nắm lấy bàn tay nhỏ của Nguyễn Kiều Kiều, còn Thư Khiết lùi về một bước.
Những khác tiếng lập tức sang, thấy Nguyễn Kiều Kiều tỉnh đều mừng rỡ khôn xiết.
Nguyễn Kiến Quốc vội vàng chạy khỏi phòng bệnh gọi bác sĩ.
Bác sĩ đang ăn cơm, gã đàn ông to lớn như Nguyễn Kiến Quốc lôi , đến sức giãy giụa cũng , thể là xách nách lôi , chân chạm đất, thực sự vô cùng tuyệt vọng.
"Bác sĩ, mau lên, con gái tỉnh , ông mau xem cho nó!" Đến phòng bệnh, mới thả ông xuống.
" mù, thấy ." Bác sĩ bất lực đảo mắt, chỉnh quần áo, đặt đôi đũa kịp buông xuống bàn đầu giường, ngoài.
"Ông đấy!" Nguyễn Kiến Quốc chặn .
Nguyễn Hạo và Nguyễn Kiệt thấy ông định cũng cuống lên, vọt chặn đường, trừng mắt ông như kẻ thù.
Bác sĩ bất lực dang tay: " chỉ rửa tay, khử trùng thôi, là các dùng đôi tay đầy vi khuẩn khám cho cục cưng của các ..."