Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 390: Sủng ái (7)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 04:31:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lễ khai giảng kéo dài hơn ba mươi phút, khi mấy vị lãnh đạo nhà trường phát biểu xong mới tan. Tiết hai vẫn còn thừa vài phút cộng thêm hai mươi phút chơi giữa giờ, tổng thời gian nghỉ giải lao lên đến gần ba mươi phút.

 

Lúc tan hàng, Hứa Tư một tay xách hai cái ghế, chẳng để cô động tay việc gì.

 

Về đến lớp, Nguyễn Kiều Kiều liền gục xuống bàn ngủ , một giấc ngủ xuyên qua luôn tiết ba.

 

Tiết học chính thức đầu tiên của buổi sáng là môn Toán.

 

Thầy giáo dạy Toán là một đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt hiền từ, giọng ôn hòa.

 

Nguyễn Kiều Kiều ông thầy vẽ mười quả táo nguệch ngoạc lên bảng, chỉ bảng hỏi cả lớp: "Các em, mười quả táo, bạn Minh ăn mất sáu quả, còn mấy quả nào?"

 

"..." Nguyễn Kiều Kiều.

 

Chán đến mức sùi bọt mép.

 

Cô liếc Hứa Tư bên cạnh, thấy chăm chú lên bảng, cũng chẳng đang giảng thật .

 

Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy lẽ chịu nổi một năm học thế , cô nhảy lớp ngay bây giờ.

 

Chịu đựng qua tiết Toán và Tiếng Việt buổi sáng, cuối cùng cũng đến bữa cơm đầu tiên ở trường. Cô giáo chủ nhiệm chọn ba bạn nam lớn tuổi nhất lấy cơm ở nhà ăn.

 

Cơm hấp chung trong một khay nhôm lớn, một khay chia cho mười ăn.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Thức ăn nhà trường cung cấp, học sinh tự mang theo, ủ lớp cơm cho nóng là ăn .

 

Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư khỏi lớp, Nguyễn Lâm thị đợi sẵn bên ngoài, vẫy tay một gốc cây to râm mát. Hai đứa vội vàng chạy tới.

 

"Bà nội!" Nguyễn Kiều Kiều lao lòng Nguyễn Lâm thị, ngẩng đầu bà, hiểu hốc mắt chợt đỏ lên.

 

Lúc gặp thì thấy gì khác biệt, nhưng giờ gặp , Nguyễn Kiều Kiều mới ngỡ ngàng nhận cô và bà nội xa cả nửa ngày trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-390-sung-ai-7.html.]

 

"Bà nội, Kiều Kiều nhớ bà." Nguyễn Kiều Kiều tủi .

 

Nguyễn Lâm thị đặt túi đồ tay xuống đất, ôm chặt lấy cô bé, mắt bà cũng hoe đỏ.

 

Cháu học, bà ở nhà cũng như đống lửa, gì cũng yên. Lúc thì lo cháu ở trường bắt nạt, lúc thì lo cháu đói, cháu nóng, tóm là lo đủ thứ.

 

10 giờ sáng bà nấu cơm xong, đây đợi từ sớm, lo lắng yên.

 

Giờ ôm cục cưng mềm mại trong lòng, trái tim treo ngược cả ngày của bà mới hạ xuống . Bà ôm Nguyễn Kiều Kiều hôn lấy hôn để, cưng nựng đời mới buông .

 

Bên Hứa Tư bày biện thức ăn xong xuôi.

 

Một món cà tím xào ớt, một món thịt xào ớt, còn một hộp canh trứng.

 

"Bà ăn ạ?" Nguyễn Kiều Kiều bưng cái bát sắt tráng men của hỏi.

 

Nguyễn Lâm thị thực ăn, nhưng vẫn vẻ mặt tự nhiên gật đầu: "Bà ăn , các con mau ăn ."

 

Nguyễn Kiều Kiều nghi ngờ gì, cúi đầu ăn cơm.

 

Ăn một nửa thì bốn ông kéo đến, tay mỗi đứa bưng một hộp cơm nhôm hình chữ nhật, vẻ mặt thèm thuồng thức ăn Nguyễn Lâm thị mang đến.

 

Nguyễn Lâm thị thể đoán chuyện chứ?

 

Bà lườm yêu chúng một cái: "Ăn , cũng may hôm nay bà xào nhiều thức ăn một chút."

 

Bốn nhóc lập tức sà ăn.

 

Thằng nhóc mập mồm mép tép nhảy, nhai thịt nhồm nhoàm nịnh Nguyễn Lâm thị: "Bà nội, vẫn là cơm bà nấu ngon nhất. Từ hồi bà với bác cả chuyển , cháu lâu lắm bữa cơm nào ngon lành thế ."

 

 

Loading...