Nguyễn Kiều Kiều vẫy tay chào tạm biệt các xong thì mấy bạn nữ phát kẹo vây quanh, tò mò hỏi: "Kiều Kiều, chín thật á?"
"Ừ." Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, tiếp tục ôm bình sữa uống.
Gần đây cô gặp ác mộng ngày càng thường xuyên, nên trong sữa dê mỗi ngày Nguyễn Lâm thị đều pha thêm bột trân châu. Trước chỉ uống sáng tối, giờ trưa cũng uống.
Thực Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy việc chẳng tác dụng gì mấy, nhưng đây là tình yêu thương của Nguyễn Lâm thị dành cho cô, dù vô dụng cô cũng vui vẻ đón nhận.
Hơn nữa uống sữa dê mà, sữa dê pha bột trân châu càng hơn. Làn da rám nắng trong mùa hè của cô trắng , cũng cao thêm một chút.
Lớn lên nhất định sẽ còn xinh hơn cả nguyên chủ, chuẩn một cô nàng bạch phú mỹ.
Nghe , mấy cô bé đều ồ lên ngưỡng mộ.
Còn đám Viên Tiểu Đông hôm qua bắt nạt Nguyễn Kiều Kiều thì đều sợ toát mồ hôi hột, may mà đó chọc giận cô nữa, nếu chắc đ.á.n.h c.h.ế.t mất?
Chín trai!
Nghĩ thôi thấy đáng sợ .
Mấy nhóc đều lấy lòng với Nguyễn Kiều Kiều lặng lẽ về chỗ .
Những bạn đến thấy kẹo bàn đều vô cùng ngạc nhiên vui sướng. Biết là do Nguyễn Kiều Kiều phát, họ càng thêm thiện cảm với cô bé nhỏ tuổi nhất lớp, trắng trẻo bụ bẫm .
Chỉ với vài chục viên kẹo, Nguyễn Kiều Kiều đặt nền móng vững chắc cho con đường trở thành cục cưng của cả lớp .
Ngay cả cô giáo chủ nhiệm khi lớp thấy kẹo bục giảng cũng ngạc nhiên, là Nguyễn Kiều Kiều tặng và cô bé còn phát cho cả lớp, cô giáo cũng vui, khen ngợi cô lớp là chia sẻ, là một học sinh ngoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-389-sung-ai-6.html.]
"..." Nguyễn Kiều Kiều chột .
Thực những điều đều là do Nguyễn Lâm thị dạy, cô từng nghĩ đến.
Tuy nhiên, hai tiết học sáng nay đều là giờ học chính thức. Tiết đầu cô giáo chủ nhiệm bục giảng suốt một tiết, những khác đều thẳng lưng chăm chú, chỉ Nguyễn Kiều Kiều là buồn ngủ rũ rượi, cố gắng lắm mới ngủ gật trong tiết học đầu tiên của cuộc đời.
Tiết hai cả lớp mang ghế sân tập trung lễ khai giảng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Bài phát biểu dài lê thê cộng với ánh nắng gay gắt đầu khiến đầu óc Nguyễn Kiều Kiều mụ mẫm.
Hứa Tư cạnh cô với ánh mắt lo lắng. Vì kinh nghiệm nên cô mang theo sách vở đội lên đầu che nắng, trong khi những bạn học lớp vỡ lòng xung quanh đa phần đều kinh nghiệm, cầm vở bài tập thì cũng cầm sách giáo khoa.
Hứa Tư quanh lớp một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng ở Viên Tiểu Đông.
Viên Tiểu Đông đang mải mê chuyện với bạn bên cạnh, bỗng thấy gáy lạnh toát, hiểu chuyện gì thì bạn bên cạnh huých tay, hiệu .
Vừa , quyển sách Tiếng Việt đang đội đầu rơi xuống, chỉ đành cung kính đưa cho ở giữa chuyển tới.
Có sách che nắng nhưng vẫn thiếu cái quạt, ánh mắt Hứa Tư chuyển sang Từ Duy Nhất.
Từ Duy Nhất mồ hôi nhễ nhại vội vàng đưa quyển vở tới.
Lúc Hứa Tư mới hài lòng, một tay che sách cho Nguyễn Kiều Kiều, một tay quạt cho cô.
"..." Nguyễn Kiều Kiều chứng kiến tất cả.
Cô cũng nên gì, một mặt cảm thấy trong lòng ngọt ngào, một mặt thấy nhóc phản diện quả nhiên lợi hại, thường.