Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 367: Khai giảng (3)

Cập nhật lúc: 2025-12-18 00:45:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhà ăn của trường đơn sơ, chỉ một ô cửa sổ gỗ nhỏ xíu, thế mà đối diện ngay với chuồng heo! Bên chuồng heo là nhà vệ sinh, cách khác cái nhà ăn đối diện với nhà vệ sinh?

 

Đã thế thằng nhóc mập còn ý tứ, đó hề hề giới thiệu với Nguyễn Kiều Kiều: "Em gái , nhà vệ sinh ở đây, nam bên , nữ bên trái, em ăn cơm xong là vệ sinh luôn, tiện lắm."

 

Nói cái kiểu gì thế .

 

Nguyễn Lâm thị suýt nữa kìm tay, định cho nó một cái bạt tai.

 

"Kiều Kiều , lát nữa bà với cô giáo con, chúng ăn ở nhà ăn trường, ngày nào bà cũng mang cơm cho con nhé."

 

Nuôi nấng Tiểu Kiều Kiều như nâng trứng hứng hoa, Nguyễn Lâm thị nỡ để cháu gái đến trường chịu khổ thế . Nhìn thấy cảnh trường học, bà lập tức kéo Nguyễn Kiều Kiều thì thầm.

 

Thư Lãng bên cạnh thấy, chẳng những thấy chiều con nít như , mà còn gật đầu lia lịa, cảm thấy nên như thế.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Phong năm nay học lớp 5, chút khó xử Nguyễn Lâm thị : "Bà ơi, trường cho chúng cháu ăn bên ngoài , bắt buộc ăn cơm ở trường đấy ạ."

 

"Cái bà con tự cách, các con đừng lo, ở trường cứ chăm sóc cho em gái là ." Chỉ là chuyện xin giấy chứng nhận bệnh viện thôi mà, Nguyễn Lâm thị chẳng thấy gì khó khăn cả.

 

"Tiểu Tư, con ăn ở trường là bà mang cơm cho con luôn?" Bà hỏi Hứa Tư.

 

"Bà ơi, còn bọn con thì ? Bọn con cũng bà đưa cơm ?" Nguyễn Khánh mong chờ bà.

 

"Con nghĩ ?" Nguyễn Lâm thị bực hỏi .

 

Nguyễn Vĩ bên cạnh trộm, thì thầm tai Nguyễn Khánh hai câu, Nguyễn Khánh lập tức gật đầu lia lịa, mắt lộ vẻ mong chờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-367-khai-giang-3.html.]

 

Nguyễn Lâm thị cũng lười quản bọn chúng nghĩ gì, đuổi hết . Bà đưa học phí mà Đỗ Thanh, Ngô Nhạc gửi từ sớm cho từng đứa, bảo chúng tự lo liệu, về lớp của , báo danh xong xuôi hẵng sang lớp 1 tìm.

 

Nguyễn Kiều Kiều dắt tham quan trường một vòng, đó mới đến lớp 1.

 

Chỉ là đường , ngờ gặp Triệu Lệ đang mặc một bộ đồ đỏ rực rỡ, trông vui mừng.

 

"Ôi chao, Tiểu Kiều Kiều đây !" Nhìn thấy Nguyễn Kiều Kiều, Triệu Lệ liền lao tới, bế bổng cô bé lên hôn chùn chụt hai cái, hỏi: "Nhớ c.h.ế.t , con nhớ nào?"

 

"Cô đến đưa Lục T.ử Thư học ?" Nguyễn Lâm thị bên cạnh hỏi.

 

"Vâng ạ, thằng bé năm nay lên lớp 4 , , nên cháu đưa nó, bố nó đưa ." Thực Triệu Lệ bao giờ đưa con học. Với tính cách của bà, trời nóng thế , chắc chắn cũng đợi Lục Chí Uy đưa đứa lớn xong về đưa nốt đứa bé, bà ở nhà hưởng nhàn cho sướng.

 

giờ thì khác .

 

Bây giờ trường học Nguyễn Kiều Kiều. Vì Nguyễn Kiều Kiều, dù đội nắng đường, xe đưa đón, bộ bà cũng cam lòng.

 

Chỉ vì cục cưng Kiều Kiều thêm một chút.

 

"Nhớ ạ, Kiều Kiều nhớ đến gầy cả đây ." Nguyễn Kiều Kiều ngọt ngào trả lời.

 

Triệu Lệ vốn đối xử với cô, nhưng từ khi nhận bà nuôi, sự bụng tăng lên gấp bội, thậm chí gấp mấy .

 

Trong nhà bà hễ đồ gì , bà đều tìm cách mang sang cho cô, từ đồ ăn đến đồ dùng trong nhà. Đến nỗi bây giờ căn phòng lầu của cô, giường chất đầy búp bê vải bà tặng, tủ quần áo đầy ắp quần áo bà mua, đồ ăn vặt cũng nhiều ăn hết.

 

 

Loading...