Xuống xe, đích dìu Nguyễn Lâm thị xong, thấy Nguyễn Kiều Kiều theo phía định , vội vàng bế bổng cô bé lên, đặt ghế , : "Kiều Kiều với nhé, một buồn lắm, hơn nữa ghế cũng chật ."
Hứa Tư vẫn lên xe ở phía , sắc mặt chút khó coi.
Cậu trừng mắt cái "hộp sắt" mặt, trong lòng thầm hạ quyết tâm, cũng học thật giỏi, mua cái "hộp sắt" giống tên đàn ông , xem còn dám khoe khoang mặt nữa !
Bị nhét ghế , biểu cảm của Nguyễn Kiều Kiều cũng một lời khó hết. Trước trường tiểu học cách nhà cũ của họ đến ba dặm, bộ mất mười lăm hai mươi phút. Giờ họ chuyển đầu thôn, cách trường càng gần hơn, bộ chắc chắn quá hai mươi phút, còn ô tô thì chắc đến năm phút nhỉ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chỉ năm phút đường mà cũng buồn?
Thế giới của lớn cô thật hiểu nổi.
Quãng đường ngắn, đường Thư Lãng còn chuyện suốt, nhưng Nguyễn Kiều Kiều hiếm khi giữ vẻ lạnh lùng, chẳng câu nào, khiến Thư Lãng chút hụt hẫng.
Đến cổng trường tiểu học trung tâm, xe dừng , quả nhiên thu hút ánh của nhiều .
Mấy nhóc lượt xuống xe, n.g.ự.c ưỡn lên, bộ dạng oai vệ khỏi bàn.
Đám trẻ trong trường nhận họ liền xúm , hâm mộ thôi, vây quanh ríu rít hỏi han, mấy nhóc càng thêm phổng mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-366-khai-giang-2.html.]
Nguyễn Kiều Kiều xuống xe, nắm tay Nguyễn Lâm thị, cũng bắt đầu quan sát ngôi trường tiểu học mà sắp gắn bó 6 năm.
Trường tiểu học trung tâm phục vụ cho mấy thôn lân cận và cả thị trấn, từ lớp 1 đến lớp 5 cộng thêm lớp vỡ lòng hơn hai trăm học sinh. Trường khá rộng nhưng vì nghèo nên cơ sở vật chất phần lớn đều rỉ sét, mục nát.
Cổng trường rộng chừng 4-5 mét, hai bên là hai cánh cửa sắt rỉ sét.
Vào cổng là đường chạy dài 800 mét, rải bằng xỉ than nghiền nhỏ. Giữa đường chạy là sân thể dục, nơi thường tổ chức tập trung trường. Hai đầu sân hai cột bóng rổ cũ nát, mấy học sinh lớp lớn đang chơi bóng, mỗi ném rổ là cái cột rung lên bần bật, như thể giây tiếp theo sẽ đổ sập xuống.
Bên ngoài sân thể dục, sát đường chạy hai bàn bóng bàn xây bằng xi măng, coi là thiết thể thao "xịn" nhất trường. Đối diện bàn bóng bàn, sát tường rào là ba thanh xà đơn, cũng rỉ sét loang lổ, học sinh đu bám đến mức lộ cả lớp sắt đen bên trong, nhưng vì thường xuyên tập luyện nên vẫn khá sạch sẽ.
Phía sân thể d.ụ.c lớn là khu phòng học, gồm một dãy nhà trệt xây gạch đỏ, sáu phòng học song song . Ở giữa một hành lang nhỏ ngăn cách sáu phòng, mỗi bên ba phòng. Hành lang thông phía nhà ăn, văn phòng giáo viên và lớp vỡ lòng.
Thư Lãng xuống xe, cơ sở vật chất của trường, mày nhíu chặt .
Ngay cả một cái chuông báo giờ hồn cũng , đó là một cục sắt to treo lơ lửng, bên cạnh là một thanh sắt buộc dây đỏ dùng để gõ.
Đặc biệt khi qua hành lang nhỏ phía , phát hiện nhà vệ sinh học sinh liền kề với chuồng heo, mày càng nhíu chặt hơn, giãn nổi.
Nguyễn Lâm thị cũng ít khi đến trường, đều là Nguyễn Kiến Quốc lo liệu, bà cũng ngờ trường học như thế .