Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 352: Cậu (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 14:26:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Không phiền, phiền ." Nguyễn Lâm thị vội vàng , hồn , bà chút lúng túng. Bà vốn luôn hào sảng, đây là đầu tiên bà thấy lúng túng như .

 

Có lẽ là do khí chất thanh cao quý phái của Thư Lãng khiến bà .

 

Bà vội vàng khách sáo mời nhà chính , nào là rót nước, nào là mời trái cây, đặc biệt ân cần chu đáo.

 

Ngược , Thư Lãng tỏ khá thoải mái, lẽ quen khác tiếp đãi như .

 

Điều trong mắt khác lẽ bình thường, bao gồm cả Nguyễn Kiến Quốc, cũng chút tay chân luống cuống. Nguyễn Kiệt thì cứ chạy quanh ông , liên tục hỏi han, trong giọng điệu mang theo một sự... cảm giác đó Nguyễn Kiều Kiều diễn tả , nhưng tóm cô thấy thoải mái.

 

Đặc biệt là khi Nguyễn Lâm thị tiếp đãi khách sáo như , còn tỏ quá bình thản, khiến Nguyễn Kiều Kiều thấy khó chịu.

 

Thư Lãng thực sự thích Nguyễn Kiều Kiều, thấy yêu quý tận xương tủy. Vẫy tay gọi cô bé qua nhưng cô , liền hạ bước tới, xổm mặt cô, thẳng mắt cô, dùng giọng điệu dịu dàng dỗ dành: "Kiều Kiều sợ lạ ? Ta là đây mà, cháu gọi ?"

 

Nguyễn Hạo và Nguyễn Kiệt gọi từ sớm, chỉ riêng Nguyễn Kiều Kiều chịu gọi, Thư Lãng chút sốt ruột.

 

Nguyễn Kiều Kiều , mím môi, vẫn chịu gọi.

 

Bên Nguyễn Kiến Quốc cuống, định bảo con gái gọi thì Nguyễn Kiều Kiều lao đầu lòng Nguyễn Lâm thị, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n bà, trừng mắt Thư Lãng : "Không gọi, chú còn gọi bố cháu!"

 

Từ lúc bước đến giờ, Thư Lãng vẫn luôn cố tình lờ Nguyễn Kiến Quốc, cũng từng mở miệng gọi một tiếng rể. Rõ ràng là công nhận bố cô, nếu , cô cũng cần công nhận .

 

Nguyễn Kiều Kiều dứt lời, biểu cảm Nguyễn Kiến Quốc ngẩn , ngay đó trong mắt lóe lên sự cảm động, cô con gái nhỏ của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-352-cau-2.html.]

 

Tiểu Kiều Kiều nhà quả nhiên là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ.

 

Còn Thư Lãng cũng sững sờ, ngờ nguyên nhân Nguyễn Kiều Kiều gọi là vì chuyện .

 

Biểu cảm của chút phức tạp.

 

Tuy rằng hiện tại thực sự vẫn tán thành Nguyễn Kiến Quốc, nhưng thể , sinh một cô con gái quá !

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Anh dậy, về phía Nguyễn Kiến Quốc, chủ động đưa tay , giới thiệu nữa: "Chào , là Thư Lãng, rể." Cuối cùng thì cũng gọi một tiếng, tuy rằng giọng nhỏ.

 

Nguyễn Kiến Quốc vội vàng nắm lấy tay , kích động đáp: "Anh , , chị gái thường xuyên nhắc đến , ngờ thoắt cái lớn thế , suýt nữa dám nhận!"

 

"Vâng, thời gian trôi nhanh thật, lúc chị ..." Thư Lãng thở dài, rút tay về, nhắc chuyện cũ nữa, ánh mắt nữa quét về phía Nguyễn Kiều Kiều.

 

Lúc Nguyễn Kiều Kiều mới bước từ bên cạnh Nguyễn Lâm thị, gọi một tiếng: "Cậu."

 

"Ơi!" Thư Lãng vội vàng đáp lời, kiềm chế nữa, tiến lên ôm chầm lấy cô bé bế bổng lên: "Kiều Kiều, cháu lớn lên xinh quá, còn đáng yêu hơn cả trong ảnh xem nữa."

 

Lúc Thư Khiết nhận ảnh, Thư Lãng cũng đang ở nhà, thấy ảnh là tịch thu ngay lập tức, nhưng ngờ khác còn nhanh tay hơn . Anh cũng đủ gan để đối đầu với đó, tự nhiên chỉ đành chịu thua.

 

Sau đó nghĩ, nếu lấy ảnh đơn thì lấy ảnh chụp chung cả gia đình cũng , dù trong đó cũng Tiểu Kiều Kiều mà. nhanh tay hơn một bước! Trước khi kịp phản ứng, đó xách hành lý, giấu nhẹm tấm ảnh và trường học!

 

 

Loading...