Bên cạnh, Triệu Lệ lau miệng khi ăn dưa hấu, tò mò hỏi: "Anh Nguyễn, dưa hấu nhà mua ở thế, em mua ăn ngọt như nhỉ?"
"..." Nguyễn Kiến Quốc.
Ờm, câu hỏi thể trả lời . Anh chỉ thể lấp lửng: "Thì lên thành phố, thấy bán nên mua hai quả, cô thấy ngon thì mang một quả về , khéo còn một quả đấy."
"Thế thì ngại quá, còn một quả, giữ mà ăn."
"Không , ngày nào cô cũng mang đồ sang nhà , chúng biếu cô quả dưa hấu cô cũng chịu nhận, thế thì khách sáo quá." Nguyễn Kiến Quốc phòng bê dưa hấu .
Thực tế những quả dưa hấu đều là do con rắn trắng dài đưa tới, gần như ngày nào cũng một quả, từng gián đoạn. Ban đầu còn sợ con rắn đó vì nó to quá khổ, nhưng cũng may hình như nó thực sự hiểu tiếng , đại khái họ sợ nên mỗi đưa dưa hấu xong là ngay, nán .
Anh gần một tháng trời, dần dần cũng quen mắt, lúc còn thấy tên trông cũng thuận mắt phết.
Nguyễn Kiến Quốc , Triệu Lệ tự nhiên tiện từ chối nữa, vui vẻ nhận lấy quả dưa.
Có điều khi , bà ôm Nguyễn Kiều Kiều nỡ buông, cứ hôn mãi lên má cô bé, cũng chê nóng: "Kiều Kiều, con vẫn sang nhà nuôi chơi ? Mẹ nuôi bảo con , nhà nuôi tủ lạnh, bên trong để nhiều kem và nước ngọt ga, con sang nhất định sẽ thích."
Tủ lạnh thời đại là của hiếm thực sự. Triệu Lệ mua cũng tốn bao công sức, lúc mua cũng nghĩ bên trong thể trữ chút kem que, nước ngọt để dụ dỗ Nguyễn Kiều Kiều sang nhà ở vài ngày, như bà thể ôm cô con gái nuôi mềm mại ngủ.
rõ ràng sức cám dỗ đủ lớn với Nguyễn Kiều Kiều, cô vẫn từ chối.
Sau khi họ chuyển sang nhà lầu mới, bán kem dạo thỉnh thoảng qua một , cho nên chỉ cần cô ăn kem que, kem hộp là đều thể ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-346-dom-dom-1.html.]
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thấy , nỗi thất vọng của Triệu Lệ cần cũng , bà chỉ đành ỉu xìu về.
Buổi tối.
Trong nhà bỗng chốc hai cái quạt điện. Một cái để trong phòng Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Lâm thị, cái còn để ở phòng Nguyễn Tuấn và Nguyễn Kiệt. Thằng nhóc mập vì hóng quạt nên tối nay cũng ngủ bên .
Nguyễn Lâm thị sợ Hứa Tư nóng, bảo sang phòng bà ngủ đất cùng nhưng từ chối. Trời tối liền phía núi , cũng chẳng gì.
Có điều bản lĩnh lớn, núi núi đều là địa bàn của nên Nguyễn Lâm thị cũng lo lắng nữa, dẫn Nguyễn Kiều Kiều lên giường ngủ sớm, hưởng thụ cảm giác quạt điện.
Hôm nay Nguyễn Kiều Kiều vẫn buồn ngủ lắm, mắt nhắm mắt mở chuyện câu câu chăng với Nguyễn Lâm thị. Đến lúc sắp ngủ thì thấy ngoài sân tiếng gì đó rơi xuống đất, tiếp theo gõ cửa nhẹ nhàng.
Nguyễn Lâm thị là Hứa Tư về, lập tức dậy mở cửa.
Cửa mở, Nguyễn Lâm thị còn rõ thấy ôm một cái lọ phát sáng chạy phòng bà. Bà kinh ngạc lẩm bẩm một chút khóa cửa .
Trong phòng.
Nguyễn Kiều Kiều đang buồn ngủ rũ mắt thì mắt đột nhiên xuất hiện một , tay nâng niu một cái lọ như báu vật, vẻ mặt đầy mong chờ đưa cho cô.
Nguyễn Kiều Kiều mơ màng, chằm chằm cái lọ vài giây mới nhận bên trong là thứ gì.