Anh vốn tưởng về đến nhà sẽ nhận là một cha thương con, nhưng ngờ cơ hội khác nẫng tay .
Người đó chính là cha nuôi mà tràn đầy vui mừng nhận cho con gái dạo !
"Anh Nguyễn, về , sáng sớm thế?" Triệu Lệ quen cửa quen nẻo ở nhà chính nhà họ Nguyễn ăn mì. Bên cạnh bà, Lục Chí Uy đang ôm một cái quạt điện, trêu chọc Nguyễn Kiều Kiều đang ăn sáng.
Ngẩng đầu thấy trong tay Nguyễn Kiến Quốc cũng ôm một cái quạt điện cùng nhãn hiệu, ông còn vẻ mặt tán đồng: "Kiến Quốc chú cũng mua? Tốn kém quá."
"..." Nguyễn Kiến Quốc nghĩ thầm, chứ, đây là nhà , đây là con gái , cái quạt điện chẳng lẽ nên do mua ?
"Anh Nguyễn sáng sớm mua quạt điện ạ, thế thì trùng hợp quá. Em cũng nghĩ thời gian nóng nực thật, sợ Kiều Kiều ngủ nên hôm qua mua , chỉ là tối qua chút việc nên nay mới mang sang, ngờ trùng hợp thế , xem đúng là duyên phận ." Triệu Lệ ha hả , vẻ mặt vui vẻ.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Kiến Quốc nổi. Sáng sớm tinh mơ trời sáng Nguyễn Lâm thị mắng cho một trận, vất vả lắm mới tranh thủ mua quạt điện về sớm, kết quả vẫn chẳng tiếng thơm gì, khác tranh công, cảm thấy lòng mệt mỏi quá.
Mẹ ruột thì thấy thương con gái, em thì tranh công bố... À, còn cái thằng nhóc thối nữa, lúc nào là tranh thủ thể hiện mặt con gái ...
Nguyễn Kiến Quốc còn ôm quạt điện khí thế hừng hực, thể hiện mặt con gái, giờ thì... xìu xuống ngay lập tức, hữu khí vô lực xuống cái ghế bên cạnh.
Triệu Lệ và Lục Chí Uy , hiểu .
Nguyễn Lâm thị từ bếp lườm một cái, với hai vợ chồng: "Đừng để ý đến nó, nào, mau ăn mì kẻo trương hết bây giờ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-345-quat-dien-2.html.]
Lục Chí Uy húp sụp một ngụm mì, lập tức giơ ngón tay cái lên: "Thím Nguyễn, tay nghề thím đúng là chê !"
"Ha ha ha, thích thì cứ thường xuyên đến, thím tiền to bạc lớn gì nhưng miếng ăn vẫn , tuyệt đối bao no." Nguyễn Lâm thị bật . Lúc qua chỗ Nguyễn Kiến Quốc, bà liếc cái quạt điện bên cạnh , chê bai : "Con , xem..." Bà lắc đầu, vẻ mặt cạn lời.
"..." Nguyễn Kiến Quốc cảm thấy tim tắc nghẽn.
"Được , lớn tướng mà chẳng tướng gì cả! Ngồi cho hẳn hoi ." Khi Nguyễn Lâm thị từ bếp nữa, bà bưng cho Nguyễn Kiến Quốc một bát mì, lúc mới cảm giác sống .
Ăn mì xong, Lục Chí Uy cũng đùa nữa, kéo Nguyễn Kiến Quốc buồng trong bàn chuyện.
Lần đến, ông vốn dĩ cho Nguyễn Kiến Quốc xem cái quạt điện mang tới. Bọn họ định xuống phía Nam sẽ nhập lô hàng đầu tiên là loại quạt điện , chẳng qua hiện tại vội, lẽ đến hè sang năm mới thực sự , hè năm nay sắp qua .
hiện tại đài radio bán chạy, ông định cái .
Hai bàn bạc trong phòng lâu, hơn hai tiếng đồng hồ mới .
Nguyễn Kiều Kiều và mấy nhóc, bao gồm cả mấy đứa bên nhà cũ, bộ xếp hàng quạt điện hóng gió, trong tay mỗi đứa cầm một miếng dưa hấu gặm, đúng là thoải mái gì bằng.
Nguyễn Kiến Quốc tới vỗ đầu từng đứa, buồn : "Bọn bay đúng là hưởng thụ thật."