Bên ngoài mặt trời đang gay gắt, Hứa Tư cô ngoài gì, đưa tay che lên đỉnh đầu cô, nhíu mày : "Nắng lắm, trong ."
Nguyễn Kiều Kiều để ý đẩy tay , nhỏ giọng thương lượng: "Anh Tư, tiền để chỗ em hơn một ngàn , cứ để đó mãi chắc cũng chẳng dùng gì, là chúng đưa cho bố em , kiếm tiền bảo bố chia hoa hồng cho , ?"
"Được." Hứa Tư gật đầu, chẳng bận tâm chút nào đến tiền bạc, vốn dĩ là kiếm cho cô, cô gì thì , phản đối .
"Anh cũng suy nghĩ chút nào !" Đó là hơn một ngàn đồng đấy, mười đồng tám đồng !
"Không cần, em quyết định là ." Hứa Tư vẫn câu đó, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nắng chiếu đỏ bừng, nhíu mày kéo cô trong nhà.
Ánh Trăng Dẫn Lối
"..." Nguyễn Kiều Kiều.
Có lẽ cô gặp một vai phản diện coi tiền bạc như rác rưởi !
Thực điều Nguyễn Kiều Kiều là, cho dù cô nhắc đến chuyện , Nguyễn Kiến Quốc cũng định chia hoa hồng hàng năm cho Hứa Tư. Bởi vì nguồn thịt thú rừng cho quán định đều lấy từ chỗ , như giảm chi phí, hơn nữa thịt thú rừng dai ngon hơn thịt nuôi nhà.
Từ bữa tiệc tân gia thể thấy, đều khen ngợi thịt bàn tiệc. Lục Chí Uy càng dẫn cả nhà đến ăn chực, chỉ là đến giờ ông vẫn tưởng những thứ đó là do Nguyễn Kiến Quốc bản lĩnh săn mang về.
Nguyễn Lâm thị một vòng trong tiệm, càng xem càng hài lòng. Đến trưa, cả nhà mới sang quán cơm ăn ở cùng phố để dùng bữa. Nhà sáu gọi năm món, ba mặn hai chay một canh.
Nguyễn Kiến Quốc gần đây thành phố, ông chủ quán cũng quen mặt . Vì hai cửa hàng cách khá xa, một cái đầu phố, một cái cuối phố nên ảnh hưởng gì , quan hệ với Nguyễn Kiến Quốc cũng khá . Thấy dẫn nhà đến ăn, ông chủ còn chào hỏi và tặng thêm một món.
Quán cơm thành phố khác với trấn, qua kẻ tấp nập, lượng khách đông. Nhà Nguyễn Kiều Kiều xuống bao lâu, mấy bàn bên cạnh cũng kín chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-342-doi-mat-tam-doc-3.html.]
Lúc mới ăn Nguyễn Kiều Kiều thấy gì.
càng ăn về , cô càng cảm thấy thoải mái.
Cô và một miếng cơm, nhíu mày quanh bốn phía nhưng thấy gì bất thường.
"Sao thế?" Hứa Tư ngay cạnh cô, chỉ cần cô chút khác thường luôn là đầu tiên nhận .
Cậu theo ánh mắt cô quét quanh một lượt, nhưng cũng cảm nhận gì lạ.
Nguyễn Kiều Kiều cũng nghĩ thể do ảo giác. Cô ở thành phố quen ai, nguyên chủ chắc cũng quen, thể chằm chằm cô chứ?
Cô lắc đầu, tỏ vẻ việc gì.
Ăn cơm xong, thùng xe ba bánh phía còn hành lý, thể đủ chỗ cho cả nhà . Nguyễn Kiều Kiều bế lên , Nguyễn Lâm thị trèo lên ôm cô xuống. Lúc cô bế xuống, vô tình ngẩng đầu lên, chạm một đôi mắt xa lạ...
Giống hệt đôi mắt rắn cô thấy núi , đen ngòm, như tẩm độc, khiến cô giật rùng một cái.
"Sao thế, trời nóng thế run cầm cập ?" Cảm nhận hình nhỏ bé trong lòng run lên, Nguyễn Lâm thị kinh ngạc hỏi, vội vàng sờ tay Nguyễn Kiều Kiều, thấy ấm nóng chứ giống lạnh.
Nguyễn Kiều Kiều vẫn còn đang chìm trong nỗi sợ về đôi mắt , nhưng khi cô , chủ nhân của đôi mắt còn ở chỗ cũ.