Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 340: Đôi mắt tẩm độc (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 11:08:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sắc mặt Nguyễn Kiến Quốc trầm xuống, trả lời.

 

Nguyễn Lâm thị thấy bộ dạng đang tự chui ngõ cụt, bực : "Một thằng đàn ông to xác, suốt ngày cứ suy diễn mấy chuyện cỏn con , thật chẳng tiền đồ. Nếu con tin vợ con thì con tìm , trong nhà vắng ai mà chẳng sống ? Còn nếu con tin nó, thì yên tâm mà lo liệu việc nhà cho , chờ nó về!"

 

Rõ ràng chuyện đơn giản như , cứ thích cho phức tạp lên.

 

Nguyễn Kiến Quốc chỉ khổ một cái.

 

Chuyện đời xưa nay thì dễ, mới khó.

 

Buổi tối Nguyễn Kiều Kiều ngủ với Nguyễn Lâm thị, bà vuốt ve đầu cô bé và hỏi.

 

"Mẹ về, Kiều Kiều sốt ruột ?"

 

Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu.

 

Nguyễn Lâm thị thở dài, chợt nhớ đây cô bé từng đòi xem ảnh Thư Khiết, nhưng đó xảy quá nhiều chuyện nên bà quên bẵng . Mấy hôm chuyển nhà bà khéo tìm tấm ảnh, liền để trong ngăn kéo đầu giường.

 

Bà vuốt lưng Nguyễn Kiều Kiều, : "Lần con xem ảnh , ban ngày bà quên tìm cho con. Ảnh giờ đang để trong ngăn kéo giữa của tủ đầu giường, nếu con thì lấy xem ."

 

Nguyễn Kiều Kiều thì sững một chút, ngay đó gật đầu.

 

cô... xem lắm, rõ vì .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-340-doi-mat-tam-doc-1.html.]

Có thể là do những cơn ác mộng vẫn luôn quấy nhiễu cô, cũng thể đơn thuần là ý thức còn sót của nguyên chủ khiến cô luôn kháng cự từng gặp mặt, cũng từng tồn tại trong ký ức .

 

Ngày 29 tháng 8, Nguyễn Hạo cần lên thành phố sớm để thủ tục nhập học. Nguyễn Kiến Quốc dậy từ sáng sớm tinh mơ, tranh thủ lúc mặt trời lên để xuất phát, nếu trưa nắng to sẽ chịu nổi.

 

Vừa khéo mặt bằng tiệm cơm thành phố chuẩn xong, Nguyễn Lâm thị cũng xem, thế là dứt khoát cả nhà hôm nay đều xe ba bánh lên thành phố xem tình hình.

 

Thùng xe ba bánh phía để hành lý của Nguyễn Hạo, năm hết, đành để Nguyễn Hạo ôm Nguyễn Kiệt phía , Nguyễn Lâm thị ôm Nguyễn Kiều Kiều phía , Hứa Tư thì đống hành lý.

 

Trời sáng xuất phát, hơn 7 giờ sáng thì đến thành phố.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Cả nhà thẳng đến trường của Nguyễn Hạo .

 

Bước trường cấp ba, biểu cảm của Nguyễn Kiến Quốc chút phức tạp, bởi vì nơi là nơi Thư Khiết từng công tác. Trình độ văn hóa của Thư Khiết cao, ban đầu về đội sản xuất là dạy tiểu học, khôi phục thi đại học, thành phố nhất thời mời giáo viên giỏi nên mời cô lên trường cấp ba dạy. Cô dạy ở đây mấy năm, ngay cả nhà hàng xóm hiện tại cũng học sinh của cô.

 

Nguyễn Kiệt tuổi còn nhỏ, mau quên, hôm qua còn hậm hực nhưng sáng nay dậy quên sạch chuyện tối qua. Giờ thấy cả sắp học cấp ba, thằng bé phấn khích vô cùng.

 

"Anh cả, thi đại học định thi trường nào?" Rõ ràng mới chỉ lớp 10, Nguyễn Kiệt nghĩ đến chuyện thi đại học.

 

"Đương nhiên là Thanh Hoa ." Nguyễn Kiến Quốc ha hả trả lời , vẻ mặt tự hào như thể Nguyễn Hạo thi đỗ .

 

Thi đại học khôi phục, nhưng vì nơi khá lạc hậu, trình độ giáo viên cao, đỗ đại học ít, cho dù đỗ cũng chỉ là mấy trường hạng bét. cũng đủ khiến ngưỡng mộ.

 

Nguyễn Kiến Quốc cảm thấy con của và Thư Khiết là giỏi nhất, thi đỗ Thanh Hoa thành vấn đề, cũng chẳng lấy sự tự tin đó.

 

 

Loading...