Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 319: Trừng phạt (6)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:19:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà nội!” Nguyễn Kiều Kiều úp mặt đùi bà, nức nở tủi : “Bà nội yêu Kiều Kiều nữa, bà nội cần Kiều Kiều nữa! Kiều Kiều buồn lắm.”

 

Nguyễn Lâm thị màn " ăn cướp la làng" của cô bé chọc , ấn trán đẩy cô bé , thấy quả nhiên cô bé đang giả , chẳng giọt nước mắt nào, bèn bực : “Rốt cuộc là ai yêu ai hả?”

 

“Bà nội yêu Kiều Kiều! Chính là bà nội yêu Kiều Kiều!” Nguyễn Kiều Kiều già mồm át lẽ .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“...” Nguyễn Lâm thị véo má cô bé, nhưng nỡ dùng sức, chỉ nhéo nhẹ một cái : “Lời bà cháu đều , bà còn yêu cháu gì?”

 

“Kiều Kiều lời mà! Là các hư, cứ bắt Kiều Kiều cùng!” Nguyễn Kiều Kiều lúc đổ vỏ cho khác cực kỳ thuận miệng.

 

“...” Mấy ông "hư" đang xem kịch vui say sưa đều sững sờ.

 

Không dám tin Nguyễn Kiều Kiều.

 

Đây thật sự là cô em gái đáng yêu thiện lương của họ ? Sao mà da càng đen thì lòng cũng đen theo thế ?

 

Nguyễn Kiều Kiều đầu , coi như thấy ánh mắt lên án của các phía .

 

Lúc , bảo vệ bản vẫn quan trọng hơn.

 

Nguyễn Lâm thị thực sự chọc , lườm cô bé một cái, : “Hôm qua còn vẻ tình thâm hoạn nạn , thế, ngủ một đêm dậy là hết tình nghĩa ?”

 

“Không ạ, họ đều quan trọng bằng bà nội. Kiều Kiều nghĩ kỹ , bà nội vẫn là quan trọng nhất! Các đều xếp !” Nguyễn Kiều Kiều nịnh nọt thì đúng là ai bằng.

 

Nguyễn Lâm thị cô bé dỗ dành đến mặt mày hớn hở, rốt cuộc giữ vẻ nghiêm khắc nữa, ôm chặt cô bé, hôn lên má, đau lòng nên lời: “Hôm qua đ.á.n.h Kiều Kiều, đau lắm cháu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-319-trung-phat-6.html.]

 

“Dạ, đau lắm ạ, bà nội thơm một cái .” Nguyễn Kiều Kiều giơ bàn tay nhỏ lên, đưa đến bên miệng bà, kiêng nể gì nũng.

 

Nguyễn Lâm thị thật sự hôn lên tay cô bé, vẻ mặt xót xa vô cùng.

 

Bên mấy con trai đồng loạt trợn trắng mắt bộ nôn ọe "ọe" một tiếng, tỏ vẻ hai bà cháu sến súa chịu nổi.

 

Tuy nhiên ngoài mặt thì chê bai nhưng trong mắt mỗi đều ánh lên vẻ ấm áp và vui vẻ.

 

Không khí áp suất thấp kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ ở nhà họ Nguyễn cứ thế giải trừ. Thịt Thịt cũng vui sướng nhảy nhót mặt đất. Từ hôm qua đến nay, vì quá sầu não, nó ăn ít một bát cơm và mấy cục xương đấy!

 

Cả sân rộn rã tiếng , Nguyễn Kiến Quốc từ bên ngoài bước hỏi: “Từ xa thấy tiếng của , thế, chuyện gì vui kể cho bố với?”

 

Nguyễn Lâm thị đặt Nguyễn Kiều Kiều xuống, bưng bữa sáng đặt lên ghế cho cô bé, cô bé ăn mới hỏi Nguyễn Kiến Quốc: “Sao con về sớm thế?” Mấy ngày nay Nguyễn Kiến Quốc khảo sát địa điểm mở quán, ở thành phố, sáng tối mịt mới về, bận rộn vô cùng.

 

“Con về báo với một tiếng, mặt bằng con chọn , ở ngay con phố Lục Chí Uy mời chúng ăn cơm .”

 

Nguyễn Kiến Quốc cũng bưng một bát mì ăn, ăn hỏi Nguyễn Lâm thị: “Mẹ tranh thủ xem ?”

 

“Mẹ xem gì, cái con tự chủ, con thấy .” Nguyễn Lâm thị để ý lắm .

 

Nguyễn Kiến Quốc gật đầu, sang trêu Nguyễn Kiều Kiều, chằm chằm quả trứng rán trong bát cô bé : “Kiều Kiều trứng rán ăn cơ , bố chẳng , thể cho bố ăn một miếng ?”

 

“Không , bà nội cho Kiều Kiều ăn, cho ai hết.” Nguyễn Kiều Kiều hừ một tiếng, c.ắ.n một miếng hết gần nửa quả trứng, nhai nhồm nhoàm hai cái nuốt xuống ngẩng đầu tiếp tục nịnh Nguyễn Lâm thị: “Trứng bà nội rán ngon nhất, Kiều Kiều bữa nào cũng ăn.”

 

 

Loading...