Cô bé thực sự thể hiểu nổi, rốt cuộc nguyên chủ xuất phát từ lý do gì mà trơ mắt từng trong gia đình họ Nguyễn c.h.ế.t mặt như ?
“Bà nội, cho em gái uống chút nước gừng đường .” Bên , Nguyễn Hạo bưng bát nước gừng nóng hổi tới.
Nguyễn Lâm thị đón lấy, từng thìa từng thìa đút cho Nguyễn Kiều Kiều.
Nguyễn Kiều Kiều ngoan ngoãn nuốt xuống. Có lẽ nhờ ánh mắt quan tâm của trong nhà, cũng lẽ nhờ bát nước gừng ấm áp , cơn run rẩy cô bé đỡ hơn nhiều, cảm xúc dần bình , sắc mặt tái nhợt cũng hồng hào trở .
Bác sĩ Lục thấy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vừa triệu chứng của Nguyễn Kiều Kiều thực sự ông hoảng sợ.
Xác định việc gì nữa, bác sĩ Lục mới về, thím Ngưu cũng chào một tiếng .
Nhà họ Nguyễn còn ngoài, Nguyễn Kiều Kiều cũng bình thường trở , sắc mặt Nguyễn Lâm thị liền sầm xuống.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nguyễn Kiều Kiều trong khó chịu, bà nỡ phạt, nhưng đám bên ngoài thì đừng hòng thoát tội!
“Ba đứa chúng mày giữa sân cho bà, sáu đứa còn quỳ xuống! Còn cả cháu nữa, cũng cùng luôn!”
Nguyễn Lâm thị mặt đen sì, lượt chỉ tay ba đứa lớn và sáu đứa nhỏ, cuối cùng đến Hứa Tư cũng thoát, tất cả gọi sân phạt.
Thịt Thịt còn tưởng đang chơi trò chơi, nhảy nhót cái hình cao lớn hơn ít chạy tới, lăng xăng vòng quanh bọn họ.
Nguyễn Kiều Kiều ở trong phòng thấy, vội vàng khoác cái chăn mỏng chạy theo . Thấy mấy lớn cũng thoát tội, bắt nắng chịu phạt, cô bé xót xa cầu xin: “Bà nội, liên quan đến các ạ, là tự Kiều Kiều theo đấy.”
Nguyễn Lâm thị đầu hỏi cô bé: “Cháu thấy đỡ hơn ?”
Nguyễn Kiều Kiều gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-312-chet-duoi-9.html.]
“Được lắm, cháu cũng chỗ cho bà!” Nguyễn Lâm thị chỉ vị trí bên cạnh Hứa Tư.
Thấy Nguyễn Lâm thị phạt cả em gái, mấy con trai cuống lên, nhao nhao cầu xin.
“Bà nội, là của bọn cháu, liên quan đến em gái, đừng phạt em nữa bà, nắng to lắm.”
“ đấy bà nội, là của bọn cháu, trách em gái !”
“Bà nội, em gái trắng trẻo mập mạp thế ...”
“...”
“Đứa nào thêm một câu nữa thì con bé cũng quỳ luôn!” Nguyễn Lâm thị quát lớn, nghiêm khắc Nguyễn Kiều Kiều: “Cháu, qua nghiêm chỉnh cho bà!” Trong ánh mắt còn chút hiền từ cưng chiều nào như thường ngày.
Nguyễn Kiều Kiều bao giờ thấy Nguyễn Lâm thị nghiêm khắc như , nhất thời ngẩn , ngay đó cảm giác chua xót trào dâng trong lòng. Cô bé cúi đầu, chậm chạp bước tới, nghiêm chỉnh bên cạnh Hứa Tư.
Nguyễn Lâm thị thực sự dọa sợ . Có trời mới đường chạy vội về, tin Nguyễn Kiều Kiều rơi xuống nước, bà sợ hãi đến mức nào, dọc đường chân bà cứ run lẩy bẩy.
Nếu bà phạt chúng thật nặng, chúng sẽ vĩnh viễn phạm sai lầm lớn đến mức nào!
Ba lớn từ khi lên cấp hai đến giờ từng phạt.
chuyện hôm nay, ba cũng cảm thấy đuối lý. Dù xuống nước, nhưng dẫn em chơi mà mang em an trở về, quả thực là thất trách của phận .
Ba im lặng nắng, cố ý che chắn cho hai đứa nhỏ trong bóng râm của .
Đặc biệt là Nguyễn Kiều Kiều, Hứa Tư vì để cô bé nắng chiếu đổi chỗ với cô bé, khiến cô bé gần như che khuất trong bóng râm của các .
Nguyễn Lâm thị thấy nhưng gì. Phạt Nguyễn Kiều Kiều là một chuyện, nhưng bà cũng thực sự xót cháu, cho nên coi như thấy, buồng trong.