Nguyễn Kiều Kiều gật đầu lia lịa, Nguyễn Hạo thả liền lao như tên bắn.
Nguyễn Hạo theo chỉ đành bất đắc dĩ. Nguyễn Tuấn bên cạnh tới : “Anh cả yên tâm, bọn nó cũng chừng mực, .”
Nguyễn Hạo gật đầu, hai tìm một bãi cỏ xuống. Bên Nguyễn Bác thấy cũng tới, ba em cùng , quan sát từ xa trò chuyện.
Nguyễn Kiều Kiều chạy dọc bờ sông, Hứa Tư lẳng lặng theo sát phía .
Sự chú ý của cả ngày nay hầu như đều đặt lên Nguyễn Kiều Kiều, tự nhiên nhận sự khác thường của cô bé, nhưng hỏi, chỉ mím chặt môi theo.
Con sông dài, là niềm hy vọng tưới tiêu cho ruộng đồng hai thôn. Hiện tại thời tiết nóng, một thời gian mưa, để cứu hoa màu khỏi c.h.ế.t khô, nước sông bơm cạn hơn một nửa. Ngay cả trẻ con lội xuống nước cũng chỉ đến đùi.
Tuy nhiên cũng vài chỗ mấp mô, nước sẽ sâu hơn một chút, nhưng độ nguy hiểm cũng lớn. Trẻ con nông thôn đứa nào chẳng quen nghịch nước ngoài đồng ngoài sông, đều bơi cả, cơ bản là c.h.ế.t đuối .
Hơn nữa đoạn sông phía lớn mò qua, để nhiều dấu chân, dấu chân là nông sâu, càng gì nguy hiểm.
Nguyễn Kiều Kiều bờ mấy trai mò cá sông, trong đầu đầy rẫy nghi hoặc.
Con sông như thế thể c.h.ế.t đuối ?
cô bé nhớ rõ ràng nước sông đó đặc biệt đục ngầu, giống với con sông mắt . Nguyễn Kiều Kiều dám chủ quan, mắt rời chằm chằm mấy trai sông, đặc biệt là Nguyễn Thỉ, nhưng cũng sợ xảy chuyện ngoài ý nên các khác cũng để mắt tới.
Tiểu mập mạp là thích khoe khoang, mò con cá diếc to bằng bàn tay ở ven bờ liền giơ cao lên vẫy vẫy với Nguyễn Kiều Kiều, hét to đến mức xung quanh đều thấy: “Em gái , là bắt đấy! Về nhà bảo bà nội nấu cho em ăn!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-306-chet-duoi-3.html.]
“Làm như ai bắt .” Bên Nguyễn Kiệt lườm một cái, nhưng đảo mắt vớt từ trong xô của một con cá trắm đen, vẫy vẫy với Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều , , con của to hơn!”
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Của các ăn thua gì! Em còn con to thế cơ!” Nguyễn Thỉ phục, giơ cao con cá trắm cỏ buộc miệng bằng cỏ nước lên: “Em gái , ...” Lời còn dứt, con cá trắm cỏ trơn tuột khỏi tay cái "tõm", lao đầu xuống bùn nước.
“...” Nguyễn Kiều Kiều.
“...” Nguyễn Thỉ.
“...” Những khác.
“Ha ha ha ha...” Sau một thoáng im lặng là tiếng ồ lên của cả đám, Nguyễn Kiều Kiều cũng nhịn bật .
Nguyễn Thỉ tức c.h.ế.t, hừ một tiếng, lặn ngụp tìm bắt con cá đó.
Cách đó xa, Hứa Tiêu đang xách một xâu cá trắm đen to bằng bàn tay, cũng dùng cỏ buộc miệng, xâu thành chuỗi, sơ sơ cũng bảy tám con.
Cậu vốn định tặng cá cho Nguyễn Kiều Kiều, tuy tại , nhưng thấy cảnh tượng , lặng lẽ giấu xâu cá lưng.
Cậu nghĩ, cô bé nhiều trai yêu thương như , chắc chẳng thèm để mắt đến mấy con cá , thôi đừng trò cho thiên hạ.
Ngũ Y Đình cách Hứa Tiêu gần, thấy cảnh liền hừ lạnh một tiếng đầy tức tối. Một bé gái bên cạnh thấy tò mò hỏi: “Đình tử, hừ cái gì thế?”