Dù , với bộ quần áo sạch sẽ xinh , cô bé giữa đám đông vẫn là nổi bật nhất.
Đặc biệt cô bé còn bao nhiêu trai vây quanh, cõng một lúc, bế một tí, càng giống như vây quanh trăng.
Không ít âm thầm đ.á.n.h giá cô bé, nhưng Nguyễn Kiều Kiều sớm quen , yên tâm thoải mái bò lưng hai Nguyễn Tuấn, đầu đội lá khoai môn, chân luồn qua cánh tay , đung đưa theo nhịp bước chân, thoải mái vô cùng.
Bên cạnh, Nguyễn Kiệt sợ em gái nóng, cầm một tàu lá khoai môn quạt mát cho cô bé.
Với kiểu đãi ngộ như công chúa xuất cung thế , gây chú ý mới là lạ.
Trên đường còn gặp ít quen, nữ chính Ngũ Y Đình và nam chính Hứa Tiêu cũng ở trong đó.
Hứa Tiêu cũng sớm thấy Nguyễn Kiều Kiều, gần nhưng thấy Hứa Tư bên cạnh trừng mắt , xung quanh cô bé bao nhiêu trai vây quanh, nghĩ ngợi một hồi thôi, qua nữa.
So với Nguyễn Kiều Kiều các cưng chiều nhất mực nhưng giao du với ngoài, Ngũ Y Đình vẻ quảng giao hơn nhiều. Cô cùng mấy bé gái trạc tuổi, đùa vui vẻ, vẻ hòa đồng.
Chỉ là dù cô vui vẻ đến cũng giấu sự ghen tị sâu trong lòng, đặc biệt là những ánh mắt thỉnh thoảng liếc Nguyễn Kiều Kiều đều mang theo vẻ lạnh lẽo rõ rệt.
Chuyện xảy ở nhà lầu mới nhà họ Nguyễn càng cô ghét Nguyễn Kiều Kiều thêm một bậc. Cô cho rằng chính vì cô bé mà khác mới nhận nuôi .
Giờ thấy Nguyễn Kiều Kiều bao nhiêu trai vây quanh yêu thương, cô càng càng thấy ghét, vội vã mặt chỗ khác.
Đại đội Lục cách con sông đó xa, Nguyễn Kiều Kiều cõng một lúc xuống tự . Khi sắp đến bờ sông, mấy nhóc vây quanh cô bé thể kìm nén nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-305-chet-duoi-2.html.]
Mắt đứa nào đứa nấy sáng long lanh, đầy vẻ phấn khích.
Nguyễn Kiệt hỏi Nguyễn Hạo: “Anh cả, xuống ?” Trong ấn tượng của Nguyễn Kiệt, ông cả luôn chút bệnh sạch sẽ. Hồi nhỏ so với việc chạy nhảy nghịch ngợm, thích mặc quần áo sạch sẽ, bên bàn sách bài tập hơn.
Cậu khó thể tưởng tượng cảnh ông cả ưa sạch sẽ, ham học hành cùng bọn họ lội xuống bùn bắt cá.
Nguyễn Hạo quả thực cũng định xuống nước, chỉ là mấy đứa em bên còn nhỏ, em gái theo nên thể cùng.
Anh liếc mấy em đang chờ lên tiếng, dặn dò: “Anh cả xuống , các em xuống nước cũng chú ý một chút, chỗ sâu đừng , chơi nhiều nhất hai tiếng về, ?”
Ánh Trăng Dẫn Lối
“Vâng!” Mấy nhóc đồng thanh hô to, như cơn gió xách xô chạy biến.
Nguyễn Kiều Kiều Nguyễn Thỉ chạy nhanh như bay, chút sốt ruột đuổi theo, nhưng Nguyễn Hạo bế thốc lên.
Nguyễn Hạo buồn ấn nhẹ cái mũi nhỏ của cô bé: “Kiều Kiều là công chúa nhỏ, xuống.”
“Anh cả! Em xuống nước , em chỉ bờ thôi!” Nguyễn Kiều Kiều nóng nảy , giãy giụa trong lòng Nguyễn Hạo.
Nhìn dòng nước sông đục ngầu mắt, trong đầu cô bé hiện lên cảnh tượng Nguyễn Thỉ nước nhấn chìm, sốt ruột chịu . Cô bé linh cảm rằng nơi Nguyễn Thỉ c.h.ế.t đuối thể chính là chỗ !
Cô bé giãy giụa mạnh quá khiến Nguyễn Hạo ôm nổi, thấy cô bé sắp đến nơi đành buông tay, nhưng vẫn nghiêm khắc dặn dò: “Vậy em chỉ bờ thôi đấy, thật sự xuống nước, ?”