Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 294: Bẩn (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 07:32:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Là của sói con và tiểu phản diện.

 

Hình như đều vẻ ghen tị.

 

Đặc biệt là con sói con, bốn cái chân ngắn cũn cỡn nhảy tưng tưng, cái hình béo tròn sắp bay lên trời đến nơi !

 

Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy thể cổ vũ cho cái thói , coi như thấy, ghế tiếp tục ăn bữa sáng của .

 

Tiểu phản diện chậm rì rì dịch gần, sát bên cạnh cô bé, cả tỏa luồng khí oán trách.

 

“Anh Tư, lát nữa cùng em nhà lầu mới xem nhé?” Mấy hôm nay trời càng lúc càng nóng, nhà lầu mới còn nhiều đồ đạc linh tinh dọn dẹp nên Nguyễn Kiều Kiều qua đó nữa.

 

hôm nay bà nội bảo đồ đạc dọn dẹp gần xong , nội thất đặt ở thành phố cũng sắp chuyển đến, cô bé xem.

 

“Ừ.” Hứa Tư gật đầu, cả vẫn tỏa luồng khí oán trách nồng nặc.

 

Nguyễn Kiều Kiều cảm nhận nhưng giả vờ như thấy.

 

Ăn xong, Hứa Tư giúp cô bé mang bát bếp, hai lúc mới khỏi cửa. Bên ngoài nắng gắt lắm, nhưng dù là nắng buổi sáng cũng đủ nóng để mọc một lớp rôm sảy .

 

Nguyễn Kiều Kiều mặc chiếc váy nhỏ Thư Khiết gửi về. Váy bằng lụa satin màu hồng phấn, mặc lên cực kỳ thoải mái, chân đôi xăng đan da mát mẻ cũng do gửi, chẳng đau chân chút nào.

 

Bộ trang phục kiểu tây ở trong đội sản xuất tuyệt đối là độc nhất vô nhị.

 

Từ nhà họ Nguyễn , dọc đường đến nhà lầu ở đầu thôn thu hút ít ánh , đặc biệt là đám trẻ con cùng trang lứa, đứa nào đứa nấy với ánh mắt ngưỡng mộ, theo từ xa, chỉ trỏ bàn tán.

 

Nguyễn Kiều Kiều để ý lắm, còn Hứa Tư thì cau mày, lườm nguýt mấy cái khiến đám bé gái sợ quá chạy tán loạn như chim vỡ tổ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-294-ban-1.html.]

Nguyễn Kiều Kiều thấy chỉ buồn .

 

Trước cô bé thực cũng thấy ánh mắt của tên tiểu phản diện đáng sợ lắm, nhưng ở chung lâu thành quen.

 

Hai một sói đến cửa nhà Lý Đạt thì hai thu hút sự chú ý của Nguyễn Kiều Kiều.

 

Dạo gần đây nhà họ Nguyễn nhiều việc, cô bé dồn hết sự chú ý gia đình nên để ý đến nam chính và nữ chính trong sách, ngờ gặp ở đây.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Đặc biệt là hai còn đang cùng , vẻ quan hệ .

 

Cô bé tò mò sang bên đó, Hứa Tư bên cạnh liền nắm lấy tay cô bé, mạnh mẽ kéo cô bé đổi vị trí, còn ấu trĩ dùng che chắn tầm của cô bé.

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều bất đắc dĩ . Tuy rằng hiện tại cao hơn cô bé, cũng lớn hơn một chút, nhưng che khuất tầm của một là điều thể nào, hiểu ?

 

Hiển nhiên, Hứa Tư cũng nhận điều đó, lông mày nhíu chặt .

 

Bên , Hứa Tiêu cũng thấy Nguyễn Kiều Kiều.

 

Mùa hè thật oi bức, khí như mang theo một lớp nước nóng hầm hập, nhưng Nguyễn Kiều Kiều mặc bộ váy màu hồng phấn tới, trắng trẻo non nớt, xinh như tiểu tiên nữ hạ phàm.

 

Tâm trạng vốn đang chút bực bội của Hứa Tiêu bỗng chốc trở nên .

 

Cậu lách qua Ngũ Y Đình đang mặt một cách khó hiểu, tới mặt Nguyễn Kiều Kiều, chào hỏi: “Kiều Kiều, còn nhớ ?”

 

Nguyễn Kiều Kiều đôi mắt của , sang nữ chính mặt mày u ám lưng , kịp trả lời thì tiểu phản diện bên cạnh trả lời : “Không nhớ!”

 

Tiểu phản diện giờ đối xử với đều lạnh lùng nên cũng chẳng lạ gì, nhưng hiện tại đối với Hứa Tiêu rõ ràng thêm một tầng sát khí.

 

 

Loading...