Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 267: Giấu ảnh (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-17 03:59:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ngờ trùng hợp thế, đến cửa thì gặp Triệu Lệ đang .

 

Triệu Lệ cũng đến gửi thư, khéo cũng gửi Bắc Kinh. Vừa cửa thấy Nguyễn Kiều Kiều mới , mắt cô sáng lên ngay lập tức: “Kiều Kiều!” Giọng điệu vui mừng khôn xiết.

 

“Anh Nguyễn, ngờ trùng hợp thế , gặp chị ở đây. Anh chị cũng đến gửi thư ? Gửi cho chị dâu ?” Chuyện của Nguyễn Kiến Quốc, Triệu Lệ cũng Lục Chí Uy kể, cô khâm phục đàn ông tình sâu nghĩa nặng .

 

“Ừ, em dâu cũng gửi thư , Chí Uy ?” Nguyễn Kiến Quốc cũng ngờ khéo thế, trả lời.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“Anh , đúng là bận rộn, sáng sớm ngoài , đấy, mấy việc đành đến tay em . trưa nay sẽ về, Nguyễn vội về chứ? Hay là trưa nay đợi Chí Uy về cùng ăn bữa cơm?” Triệu Lệ , nhưng mắt dán chặt Nguyễn Kiều Kiều, thật sự là thích cô bé chịu .

 

Nguyễn Kiều Kiều mím cái miệng nhỏ sún răng, miễn cưỡng gọi một tiếng: “Dì Lệ.”

 

“Ôi chao!” Triệu Lệ đáp giòn tan, tiến lên vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng của cô bé: “Kiều Kiều ngoan thế , đến nhà dì Lệ chơi , dì Lệ để dành cho con bao nhiêu đồ ngon đấy nhé.” Ngay cả bộ dạng sún răng của cô bé, cô cũng thấy đáng yêu vô cùng.

 

Nguyễn Kiều Kiều để mặc cô vuốt ve, trả lời. Bên cạnh, Nguyễn Kiến Quốc : “Để , lúc nào rảnh em với Chí Uy cứ việc đến nhà chơi.”

 

“Được ạ, ạ, đợi hai hôm nữa em đến!” Giọng điệu Triệu Lệ đầy vẻ mong chờ kịp đợi.

 

Nguyễn Kiến Quốc cũng dở dở , đầu tiên gặp phụ nữ sởi lởi như . Anh thêm vài câu với cô, lúc mới rời trong ánh mắt lưu luyến, hận thể bế con gái về nuôi của đối phương.

 

Lên xe, lúc Hứa Tư mới ở một góc khuất ai thấy, từ từ thu ánh mắt đầy sát khí của .

 

Mùa hè bước giai đoạn nóng nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-267-giau-anh-1.html.]

Nguyễn Kiến Quốc nghĩ đến việc còn thường xuyên đưa con gái lên trấn, cô con gái nhỏ của chắc chắn chịu nổi cái nắng thiêu đốt , bèn ghé tiệm sửa xe lắp thêm cái mái che cho xe ba bánh, lúc mới lái xe về.

 

Khi họ về đến Đại đội Lục, Đại đội Lục cũng đón nhận một tin cực , đó là trong thôn rốt cuộc sắp điện.

 

Nguyễn Lâm thị vẫn luôn mong ngóng điều , tin thì vui mừng khôn xiết.

 

Chẳng qua chuyện vui, cũng vui.

 

Không vui lắm là vì cảm thấy dùng điện tốn kém hơn thắp đèn dầu, ví dụ như Lưu Mai. Biết tin , mụ cứ trong sân nhà c.h.ử.i đổng, những lời chua ngoa tuôn như suối, còn cứ nhắm hướng nhà họ Nguyễn mà phun.

 

Nguyễn Lâm thị thật sự bó tay với mụ, trong sân nhà trợn mắt mấy cái.

 

Nghe thấy tiếng xe bên ngoài, bà mới .

 

Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư xuống xe, Nguyễn Lâm thị báo tin sắp điện cho Nguyễn Kiến Quốc. Nguyễn Kiến Quốc xong cũng vui, việc trang trí nhà lầu bên cũng sắp xong, đợi điện là coi như công .

 

Anh nóng lòng bàn bạc với thợ trang trí một chút, bảo với Nguyễn Lâm thị: “Mẹ, con đây, ảnh để xe cùng với đồ mới mua, mang nhé.”

 

“Có gì mà vội, để xe cũng mất , cùng con xem .” Nói bà hỏi Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư .

 

Hứa Tư lắc đầu: “Cháu lấy đồ .”

 

“Thằng bé , mấy thứ cứ để đấy, mất .” Nguyễn Lâm thị , thấy Nguyễn Kiến Quốc bên , dặn dò hai câu, lúc mới rời .

 

 

Loading...