Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 260: Xuống hầm (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Tuấn ngẩng đầu bà.

 

“Tối nay cháu cầm tiền đưa cho mụ , với mụ rằng đây là tiền cháu ký hợp đồng xuống hầm ba năm mới . Nếu mụ nhận, Nguyễn Tuấn bà cho cháu , của cháu sống c.h.ế.t, cháu tuyệt đối quan tâm nữa! Nếu cháu cũng cút khỏi nhà họ Nguyễn cho bà! Bà thiếu đứa cháu trai như cháu! Nếu mụ nhận, bà coi như mụ còn chút lương tri, chúng sẽ giúp mụ báo công an. Thời buổi xã hội cũ, cái kiểu buôn bán như thế , bán tù đấy!”

 

“Cháu cũng thế, học bao nhiêu năm như , chữ nghĩa chui hết bụng ch.ó hả?”

 

Nguyễn Tuấn mím môi trả lời. Giờ nghĩ biểu hiện đó của , cũng thấy hổ. Chắc là lúc đó đầu óc chập mạch, chỉ thấy cuộc đời một màu đen tối, tương lai tràn ngập tuyệt vọng nên quên hết thứ khác.

 

Giờ nhớ .

 

Cậu thật sự vẫn còn quá non nớt.

 

Chỉ là ——

 

“Bà nội, tiền ...” Nếu Liễu Chiêu Đệ thực sự nhẫn tâm mặc kệ , nhận tiền thì ? 300 đồng, thu nhập cả năm trời, Nguyễn Tuấn chút cam lòng.

 

“300 đồng mua đứt liên hệ, bà thấy đáng giá. Tiểu Tuấn cháu nhớ, đời cái hố nào là bước qua cả. Tiền tài mất thì thôi, cùng lắm kiếm , nhưng mất là mất thật đấy. Cháu xuống hầm, lỡ mệnh hệ gì, cháu nghĩ đến chúng ?”

 

“Cháu xin , bà nội.” Nguyễn Tuấn hổ thẹn cúi đầu.

 

Cậu chỉ là thực sự liên lụy đến nhà họ Nguyễn nữa.

 

“Không , sai là .” Nguyễn Lâm thị , âu yếm xoa đầu .

 

Lại sang Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều nhà hôm nay cũng giỏi lắm, cháu cảm ơn em cho t.ử tế, nếu em , cháu thực sự một trở !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-260-xuong-ham-2.html.]

 

Nguyễn Tuấn gật đầu, véo má Nguyễn Kiều Kiều. Đối với cô em gái trắng trẻo mềm mại , sức đề kháng, cúi xuống hôn mạnh một cái lên má cô bé. Nguyễn Kiều Kiều , cũng hôn một cái.

 

Thịt Thịt đất nhảy lên nhảy xuống, sủa gâu gâu, tỏ ý nó cũng công lao.

 

Mọi thấy đều nhịn .

 

Hứa Tư một bên gì, nhưng ánh mắt vẫn luôn dừng Nguyễn Kiều Kiều, thấy cô bé , khóe miệng cũng bất giác nhếch lên.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Nguyễn Kiều Kiều , ánh mắt liếc qua tờ giấy bàn, chớp chớp mắt, kỹ , chớp mắt... Sắc mặt đổi...

 

Cô bé mới hậu tri hậu giác phát hiện , những chữ đó, cô bé đều hết.

 

Là do tiếp nhận ký ức của nguyên chủ nên ?

 

Nguyễn Kiều Kiều , những chữ đó, trong lòng cô bé cứ thấy là lạ, nhưng lạ ở thì .

 

Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Tuấn phát hiện sự khác thường của cô bé, nhưng Hứa Tư luôn dõi theo cô bé thì . Chỉ là tại cô bé đổi sắc mặt, nghi hoặc theo tầm mắt cô bé, cũng phát hiện điều gì bất thường.

 

Nguyễn Lâm thị dặn dò Nguyễn Tuấn thêm vài câu, chợt nhớ điều gì, gọi Hứa Tư và Nguyễn Kiều Kiều sang một bên.

 

Trên nhiều tiền mặt như , mượn tạm hai đứa nhỏ hai trăm đồng .

 

Hứa Tư liền sang Nguyễn Kiều Kiều. Nguyễn Kiều Kiều ý cô bé tự quyết định, cô bé gật đầu: “Vâng ạ, bà cứ cầm dùng ạ.” Dù đây cũng là tiền của Hứa Tư, cô bé cũng dám cần trả, kẻo bà tưởng thật trả thì c.h.ế.t dở.

 

Nguyễn Lâm thị thấy , hài lòng xoa đầu hai đứa nhỏ, đếm hai trăm đồng từ trong hộp của chúng , cộng thêm một trăm của , gói một miếng vải đỏ, mang đưa cho Nguyễn Tuấn.

Loading...