Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 257: Bị bán cho ông già (8)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không ạ, cháu về lấy chút đồ.” Nguyễn Tuấn , véo má Nguyễn Kiều Kiều đang bên cạnh, bảo với Nguyễn Lâm thị: “Bà nội, cháu đói , phần cơm sáng cho cháu ạ?”

 

“Ai mà chả để phần cho .” Nguyễn Lâm thị lườm một cái, miệng nhưng bếp, bưng một bát mì, đưa cho : “Này, ăn xong thì mau lấy đồ về trường, kẻo muộn học.”

 

“Vâng, cháu , lát nữa cháu ngay.” Nguyễn Tuấn hì hì nhận lấy bát mì, xuống cạnh Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư ăn ngấu nghiến.

 

Tiếng húp mì xì xụp vang lên, ăn mạnh, ăn khen: “Tay nghề của bà nội đúng là một, đầu bếp ở trường còn lâu mới bằng.”

 

Cậu cúi đầu ăn, giọng cũng gì khác thường, Nguyễn Lâm thị chỉ nghĩ cố ý nịnh nọt, mắng yêu một câu việc.

 

Hiện tại nhà lầu mới chứa cả đống gia súc, chỉ riêng việc chuẩn thức ăn cho chúng đủ khiến bà bận rộn cả ngày, huống chi còn giấu giếm khác. Nguyễn Lâm thị cả ngày lo nơm nớp nên gần như chẳng lúc nào rảnh rỗi.

 

Nguyễn Tuấn vẫn đang húp mì xì xụp, tiếng to, nóng phả lên mặt nhòe khuôn mặt .

 

Có lẽ chính tưởng ai phát hiện , nhưng Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư thực đều thấy. Người trai đang vùi mặt trong làn nước đang ! Khóc thành tiếng, nhưng bi thương vô cùng.

 

Nguyễn Kiều Kiều và Hứa Tư một cái, đều chọn cách án binh bất động.

 

Nguyễn Tuấn chỉ mất vài phút để giải quyết xong bát mì. Ăn xong, lẽ sợ hai đứa em phát hiện, lau mạnh mặt, : “Hai đứa cứ từ từ ăn, về phòng tìm đồ, lát nữa về trường .”

 

Nói xong vội vàng bỏ .

 

Nguyễn Kiều Kiều nhíu mày.

 

Người hôm nay lạ quá, xảy chuyện gì ? tại với nhà?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-257-bi-ban-cho-ong-gia-8.html.]

Nguyễn Kiều Kiều hiểu.

 

Cô bé lặng lẽ chờ ở nhà chính.

 

Nguyễn Tuấn về đến căn phòng vắng vẻ ở chái nhà phía tây, liền kìm bưng mặt . Trước mặt Liễu Chiêu Đệ tỏ lạnh lùng, mặt Nguyễn Kiều Kiều giả vờ như chuyện gì.

 

rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ đầy mười lăm tuổi.

 

Giây phút tuyệt vọng về tương lai khiến kìm một trận thật to.

 

dám quá to, chỉ c.ắ.n chặt môi, c.ắ.n thật chặt, nức nở thành tiếng.

 

Đợi đến khi trút bỏ phần nào, mới lau mặt, bếp múc nước lạnh rửa mặt thật mạnh, đó về phòng, dùng một cái túi cũ nát thu dọn ít quần áo.

 

Làm xong những việc đó, lấy giấy bút , vài dòng chữ, để bàn học bên phía Nguyễn Thỉ, đeo cái túi cũ nát lên vai ngoài.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Khi qua sân, cũng ngẩng đầu bọn Nguyễn Kiều Kiều, chỉ gân cổ gọi một tiếng: “Bà nội, cháu đây.”

 

Ở sân , Nguyễn Lâm thị đáp một tiếng.

 

“Kiều Kiều ngoan nhé, đây.” Cuối cùng, với Nguyễn Kiều Kiều, chỉ là khi câu vẫn dám ngẩng đầu lên, xong liền cúi đầu bước vội vã.

 

Nguyễn Kiều Kiều đợi khỏi sân, lập tức chạy phòng nhì xem xét. Nhìn quanh một vòng, cô bé tìm thấy tờ giấy bàn Nguyễn Thỉ.

 

Trên đó vài chữ, Nguyễn Kiều Kiều liếc qua, thấy : Bố, bà nội, con học nữa, con thuê đây. Con sẽ tự chăm sóc , kiếm tiền con sẽ về, đừng tìm đừng mong! Cuối thư ký tên Nguyễn Tuấn và ghi ngày tháng.

 

 

Loading...