Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 234: Bóng đè (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 23:48:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bé sớm còn là con mèo ngây thơ hiểu chuyện đời nữa . Người nhà họ Nguyễn đối với cô bé, dành cho cô bé nhiều sự yêu thương chiều chuộng như , cô bé tự nhiên đáp bằng những điều tương xứng, thể để Nguyễn Thỉ c.h.ế.t yểu sớm như .

 

Nghĩ thông suốt những điều .

 

Tâm trạng Nguyễn Kiều Kiều lên nhiều, đến bữa tối thì khôi phục.

 

Tiểu mập mạp thấy cô bé gặm đùi gà ngon lành, liền trêu: “Em gái chắc là thèm đùi gà , xem ăn một cái là tâm trạng lên ngay.” Cậu đầu với Nguyễn Lâm thị: “Bà nội, em gái buồn bà cứ cho em ăn đùi gà là !”

 

Nguyễn Lâm thị lườm một cái: “Cháu gì mà lắm thế, ăn cũng chặn nổi miệng cháu ?”

 

Tiểu mập mạp mắng cũng để bụng, hì hì vùi đầu ăn tiếp. Cậu thích nhất là thứ bảy và chủ nhật, vì hai ngày bà nội sẽ gọi cả đám sang ăn cơm, mỗi chỉ đồ ăn ngon mà còn đông vui, ăn uống khí thế.

 

Đương nhiên, điều cũng dẫn đến việc cân nặng của tăng vùn vụt! Đã thế còn cứ khăng khăng đó là tráng kiện!

 

Bị Tiểu mập mạp trêu, Nguyễn Kiều Kiều hừ một tiếng, gắp một cái phao câu gà bỏ bát để trả đũa.

 

“Cảm ơn em gái, em gái là nhất, thích ăn cái nhất.” Tiểu mập mạp híp cả mắt, bỏ tọt cái phao câu miệng nhai ngấu nghiến ngon lành.

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều xác định , tên mập đúng là đồ ngốc!

 

“Thỉ tử, cháu lấy cái bát để phần ít thức ăn cho Tiểu Tư, để bếp .” Hứa Tư từ chiều, Nguyễn Lâm thị chắc chắn rừng sâu. Trước thường thì một hai ngày mới một , hôm nay liên tiếp hai , cũng là vì .

 

Tuy nào bà cũng lo lắng, nhưng chẳng , nên cũng đành mặc kệ .

 

“Vâng ạ.” Nguyễn Thỉ gật đầu, lấy cái bát múc thức ăn , hâm nóng bếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-234-bong-de-5.html.]

 

Nguyễn Kiều Kiều thấy, mím mím môi, nghĩ đến chuyện lúc trưa, chút hối hận. Thật những chuyện đó chẳng liên quan gì đến tiểu phản diện hiện tại cả.

 

Cậu bây giờ như ... đối xử với cô bé cũng như , cô bé nên giận cá c.h.é.m thớt lên ...

 

Nguyễn Kiều Kiều gặm đùi gà nghĩ, đợi về cô bé sẽ xin , còn tặng thêm cho hai viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ quý giá của nữa! Nếu vẫn thì... thì ba viên! Quyết thể nhiều hơn nữa!

 

Ăn cơm xong, Nguyễn Kiều Kiều liền về phòng lấy kẹo. Kẹo sữa Đại Bạch Thỏ là loại cô bé thích nhất bây giờ, vì giá khá đắt nên mỗi ngày cô bé quy định cho chỉ ăn hai viên, trong đó một viên chia cho Hứa Tư. hôm nay cô bé thấy sai nên hào phóng lấy hẳn ba viên.

 

Tuy nhiên ba viên cô bé để riêng , một túi hai viên, một túi một viên.

 

Nếu hai viên dỗ thì mới lấy nốt viên còn .

 

Nguyễn Kiều Kiều cứ thế ôm hai viên kẹo đợi Hứa Tư về. Trước khi trời tối là về , nhưng hôm nay đèn dầu trong nhà thắp lên mà vẫn thấy .

 

“Thằng bé mãi về thế nhỉ.” Nguyễn Lâm thị cũng lẩm bẩm trong miệng, cầm đèn dầu mở cửa bếp, ngó đầu con đường nhỏ dẫn lên núi nhà.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

hồi lâu, cho đến khi bà đóng cửa bếp cũng thấy bóng dáng Hứa Tư .

 

Nguyễn Kiều Kiều cũng bắt đầu lo lắng, càng thêm hối hận về hành động lúc của . Biết rõ tính tình khó chiều cố chấp, lúc nhẫn nhịn một chút chứ?

 

Cậu sẽ vì chuyện mà đột nhiên hắc hóa đấy chứ?!

 

Cả trái tim Nguyễn Kiều Kiều thắt .

 

 

Loading...