Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 227: Bình giấm lớn, bình giấm nhỏ (7)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:27:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái cũng .” Nguyễn Khánh chỉ đôi giày da nhỏ màu đỏ bên cạnh, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

 

Giày đôi búp bê da đỏ và đôi xăng đan da, giống mấy đôi dép nhựa họ , sang trọng, đau chân.

 

Thư Khiết suy nghĩ chu đáo, trong nhà chỉ Nguyễn Kiến Quốc là đàn ông, chắc chắn phối đồ, nên phối sẵn từng bộ từ đầu đến chân, mỗi bộ để riêng trong một túi.

 

“Kiều Kiều con xem, nhiều quần áo thế , đều là gửi cho con đấy.” Nguyễn Kiến Quốc cầm một chiếc váy xòe màu trắng, ướm thử Nguyễn Kiều Kiều.

 

Nhìn đống quần áo nhiều gấp mấy khác, còn phối sẵn chỉnh tề thế , dù là Nguyễn Kiều Kiều cũng thể thừa nhận, hẳn là yêu thương nguyên chủ.

 

tại chứ?

 

Tại ý thức còn sót của nguyên chủ kháng cự tin tức về bà như ?

 

Nguyễn Kiều Kiều hiện tại vẫn ý thức của nguyên chủ chi phối, thấy những thứ cảm xúc cũng chẳng cao hứng mấy. Cô bé chạm chúng mà Nguyễn Kiến Quốc : “Bố, con đói , con tìm bà nội đây.” Nói xong liền chạy trong nhà.

 

Phản ứng của Nguyễn Kiều Kiều thật sự giống vui mừng, Nguyễn Kiến Quốc chút ngạc nhiên, theo bóng lưng con gái hồi lâu phản ứng kịp.

 

Nguyễn Kiệt đang chuyện với Nguyễn Thỉ, thấy vẻ hưng phấn mặt cũng ỉu xìu theo.

 

Còn Nguyễn Hạo rũ mắt xuống, vẻ mặt đăm chiêu.

 

Nguyễn Kiều Kiều chạy trong phòng, thấy Nguyễn Lâm thị đang bên mép giường, cúi đầu mân mê góc chăn. Khi cô bé bước , bà lập tức thu tay , ngạc nhiên cô bé: “Sao đây? Đồ con gửi về con xem hết ?”

 

“Kiều Kiều xem, các đang xem ạ.” Nguyễn Kiều Kiều , bước chân ngắn cũn cỡn leo lên đùi bà. Nguyễn Lâm thị thuận theo nâng m.ô.n.g cô bé lên bế lòng.

 

Nguyễn Kiều Kiều đối diện trong lòng bà, ngẩng đầu hỏi: “Bà nội, bà vui ạ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-227-binh-giam-lon-binh-giam-nho-7.html.]

Bị vạch trần nhanh như , còn là cháu gái nhỏ của , Nguyễn Lâm thị chút chột , mất tự nhiên mặt : “Nói bậy!”

 

“Có mà! Có mà!” Nguyễn Kiều Kiều hừ một tiếng, vòng tay nhỏ ôm lấy cổ bà.

 

Là một con mèo xuyên , cô bé tự nhận hiểu cảm xúc của Nguyễn Lâm thị, giống như mỗi nữ chính Ngũ Y Đình đến nhà bọn họ , cô bé đều cảm giác nguy cơ.

 

Cô bé thích Ngũ Y Đình lấy lòng bà nội cô bé, cô bé cũng cho phép cô cướp sự chú ý của Nguyễn Lâm thị.

 

Suy bụng bụng .

 

Nguyễn Lâm thị nhất định cũng như .

 

Thư Khiết cướp sự chú ý của cô bé!

 

“Bà nội, Kiều Kiều thích bà lắm, thích bà nhất đời, bà đừng buồn nữa mà.” Cô bé ôm cổ bà lắc lắc nũng, thề thốt đảm bảo: “Sau cho dù về, bà nội vẫn là Kiều Kiều yêu nhất!”

 

“Thật ?” Nguyễn Lâm thị vẫn còn chút ngượng ngùng, nhưng giấu niềm vui tràn trề, nghi hoặc hỏi.

 

“Thật ạ!” Nguyễn Kiều Kiều gật đầu thật mạnh, nhớ đến Ngũ Y Đình, bồi thêm một câu: “Bà nội cũng thích Kiều Kiều nhất, yêu Kiều Kiều nhất! Không đối xử với khác hơn Kiều Kiều! Đặc biệt là Ngũ Y Đình!”

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Lần Nguyễn Lâm thị bật thật sự.

 

Mọi bất an Nguyễn Kiều Kiều chữa lành.

 

Bà cúi đầu cạo nhẹ lên mũi cô bé, giọng điệu yêu thương trêu chọc: “Tiểu bình giấm chua, bà đối xử với nó hơn cháu bao giờ?”

 

Nguyễn Kiều Kiều cũng : “Kiều Kiều là tiểu bình giấm chua, thì bà nội là đại bình giấm chua!”

 

 

Loading...