Nguyễn Kiều Kiều vui ?
Cô bé .
Cô bé chỉ từ khi nhập xác , ý thức còn sót của nguyên chủ luôn kháng cự bất kỳ tin tức nào về .
Trong ký ức cô bé tiếp nhận, cũng bất kỳ thông tin nào về bà .
Ngày đầu tiên cô bé đến đây, ánh mắt đầu tiên thấy, tình yêu đầu tiên cảm nhận , là thuộc về Nguyễn Lâm thị.
So với Thư Khiết, cô bé đối với Nguyễn Lâm thị tồn tại nhiều tình cảm kính yêu hơn.
Cho nên cô bé thật sự nên biểu đạt cảm xúc như thế nào.
Cô bé chỉ thể rúc lòng Nguyễn Lâm thị, vòng tay nhỏ ôm cổ bà, nhẹ nhàng cọ cọ, biểu đạt sự ỷ lời của .
Ăn trưa xong, Nguyễn Kiều Kiều Nguyễn Kiến Quốc bế lên xe ba bánh, Nguyễn Hạo và Nguyễn Kiệt cũng trèo lên theo, cả nhà xuất phát lên trấn.
Đến cửa bưu điện, Nguyễn Kiến Quốc bảo ba em trông xe, một trong, đưa phiếu nhận đồ cho nhân viên. Rất nhanh đó, nhân viên khiêng đồ Thư Khiết gửi về .
, là khiêng!
Thư Khiết gửi về hẳn hai cái bao tải lớn, trọng lượng tịnh hơn hai mươi cân, phí vận chuyển chắc chắn tốn ít.
Ở cái thị trấn nhỏ , nhân viên bưu điện cũng hiếm thấy kiện hàng lớn như , hỏi Nguyễn Kiến Quốc: “Mấy thứ gửi về tốn khối tiền đấy, ai gửi ?”
Tâm trạng Nguyễn Kiến Quốc , cũng ngại trả lời: “Vợ .”
Nhân viên , quen gọi là "bà nó", đầu cách gọi văn vẻ thế , cảm thấy khá thú vị, bèn giúp khiêng đồ lên xe ba bánh.
Nguyễn Kiến Quốc cũng điều, khi móc bao t.h.u.ố.c lá mời mỗi nhân viên một điếu, hàn huyên vài câu mới xe .
Ánh Trăng Dẫn Lối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-225-binh-giam-lon-binh-giam-nho-5.html.]
Nguyễn Kiệt đang tò mò sờ sờ mấy cái bao tải, còn Nguyễn Kiều Kiều trong lòng Nguyễn Hạo, hồn đang bay tận đẩu tận .
“Kiều Kiều?” Nguyễn Hạo thu hồi ánh mắt từ Nguyễn Kiệt, gọi em gái trong lòng một tiếng.
“Dạ?” Nguyễn Kiều Kiều giật hồn, ngẩng đầu : “Anh cả?”
“Đang nghĩ gì thế? Sao thẫn thờ ?” Nguyễn Hạo cạo nhẹ lên má cô bé.
Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, gì.
Cô bé diễn tả cảm giác hiện tại của như thế nào. Từ khoảnh khắc Thư Khiết sắp về, cái cảm giác kỳ lạ đó liền xuất hiện.
Cô bé cảm thấy dường như thứ gì đó ẩn sâu trong đầu sắp sửa trào ... khi cố tình nắm bắt, chẳng bắt gì cả, khiến cô bé cảm giác hụt hẫng.
“Có vui quá hóa ngốc ?” Nguyễn Kiến Quốc ở ghế lái, đầu Nguyễn Kiều Kiều, cũng đưa tay xoa đầu cô bé, dỗ dành: “Ngồi cho vững, chúng về nhà ngay đây. Nguyễn Kiệt con đừng nữa, xuống , về nhà xem!”
“Vâng ạ.” Nguyễn Kiệt gật đầu, dịch m.ô.n.g ngay ngắn .
Về đến nhà họ Nguyễn thì Hứa Tư cũng từ rừng về, mang về một con hoẵng núi. Nguyễn Lâm thị sợ quá gây chú ý nên dắt con hoẵng buộc ở chuồng gà.
Mấy nhóc đang vây quanh xem, thấy tiếng xe ba bánh liền vội vàng chạy .
Nhìn thấy hai bao tải to đùng xe, ai nấy đều ồ lên kinh ngạc.
Lưu Mai nhà bên cạnh thấy tiếng động , cau mày sang, thấy nhà họ Nguyễn khiêng hai bao tải to từ xe ba bánh xuống, lập tức chạy từ nhà .
“Cái gì thế ?” Mụ hỏi.
Giọng điệu tự nhiên, cứ như quên mất chuyện mới cãi đỏ mặt tía tai với nhà họ Nguyễn hai hôm .
Nguyễn Lâm thị ở trong nhà , Nguyễn Kiến Quốc lười trả lời mụ, vác một bao tải sân. Bao tải còn mấy con trai hợp sức khiêng, lượt sân, đó "rầm" một tiếng đóng sầm cửa .