“Vậy , khách sáo với nữa.” Lục Chí Uy gật đầu, gọi thêm bốn món, cộng với món của Nguyễn Kiều Kiều và Nguyễn Lâm thị là tổng cộng sáu món.
Trong lúc chờ lên món, Lục Chí Uy hỏi Nguyễn Kiến Quốc: “Kiến Quốc, sắp tới định gì?”
Nguyễn Kiến Quốc Nguyễn Kiều Kiều, : “Qua hai ngày nữa sắp xếp xong việc nhà, định lên phía Bắc một chuyến.”
Lục Chí Uy sơ qua chuyện của Nguyễn Kiến Quốc, gật đầu, nhưng vẫn : “ một mối ăn , nhưng đang cần một hợp tác, .”
“Hả?” Nguyễn Kiến Quốc .
Lục Chí Uy : “Cậu cũng mấy năm nay đất nước phát triển nhanh, điện đóm cũng cơ bản kéo về các nơi , đến lúc đó đồ điện gia dụng sẽ ngày càng phổ cập. chút vốn, nhưng thiếu một cùng xuống phía Nam xem hàng, xem hứng thú ?”
Lục Chí Uy xuất ngũ hai năm, trong nhà chút quan hệ nên một mánh khóe ăn.
Hơn một năm nay quan sát lâu, cũng rủ rê mấy nhưng ai dám mạo hiểm như . Bởi vì đồ điện giống những thứ khác, cần vốn quá lớn, ai dám theo một trận lớn.
Nguyễn Kiến Quốc vì chuyện của Nguyễn Kiệt mà đích tìm đến nhà họ, hai chỉ vài câu đây là thể việc lớn. Mấy ngày nay kết giao, cũng luôn quan sát Nguyễn Kiến Quốc, cũng may qua quan sát, phát hiện cảm giác của sai!
Hiện tại cùng bàn ăn cơm, vốn dĩ nên trịnh trọng đến nhà họ Nguyễn bái phỏng, mời mọc đàng hoàng, nhưng giờ nhịn nên .
Nguyễn Kiến Quốc ngạc nhiên, kinh ngạc về phía .
Lục Chí Uy tưởng , liền : “Chuyện cũng cần vội, cứ về suy nghĩ cho kỹ, đợi phía Bắc về tính tiếp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-220-ky-ngo-2.html.]
Ánh Trăng Dẫn Lối
Bên cạnh, Nguyễn Lâm thị đang chăm sóc Nguyễn Kiều Kiều ánh mắt liền lóe lên.
Sau đó trong bữa ăn, Lục Chí Uy nhắc chuyện nữa, cứ như chuyện quan trọng lắm . , chuyện nhất định gây gợn sóng nhỏ trong lòng Nguyễn Kiến Quốc.
Và quả thực là như .
Ăn cơm xong, khi hai chia tay, Nguyễn Kiến Quốc vẻ trầm ngâm.
Khi thị trấn thì trời chập choạng tối. Nguyễn Kiến Quốc qua Cung Tiêu Xã chất đồ mua lên xe ba bánh, một mạch chạy về nhà. Về đến nhà thì trời tối hẳn, mấy con trai đều đang ở cửa ngóng ngoài.
Nghe thấy tiếng xe ba bánh, mắt đứa nào cũng sáng rực lên, phấn khích chạy ùa .
Nguyễn Kiến Quốc dừng xe . Nguyễn Kiệt chạy đến bên cạnh xe, định gọi Nguyễn Kiều Kiều xuống thì thấy cô bé đang nhắm mắt rúc lòng Nguyễn Lâm thị ngủ ngon lành: “Em gái ngủ ạ?” Cậu hạ thấp giọng hỏi.
Nguyễn Lâm thị gật đầu. Nguyễn Kiến Quốc ở đầu xe tới, nhẹ nhàng bế ngang Nguyễn Kiều Kiều đang ngủ say lên, cẩn thận trong nhà, suốt quá trình đó hề cô bé thức giấc.
“Cứ đặt lên giường cho con bé ngủ, lát nữa sẽ rửa mặt lau tay cho nó .” Nguyễn Lâm thị bảo mấy đứa cháu xách đồ nhà, dặn dò Nguyễn Kiến Quốc.
Mấy nhóc em gái đang ngủ, động tác lấy đồ cũng nhẹ nhàng hơn hẳn.
Hứa Tư theo lưng Nguyễn Kiến Quốc nhà. Chờ Nguyễn Kiến Quốc đặt Nguyễn Kiều Kiều xuống , liền xuống bếp múc nước ấm, kê ghế đặt cạnh giường, trèo lên dùng khăn mặt ẩm nhẹ nhàng lau mặt cho Nguyễn Kiều Kiều.