Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 213: Mua, mua, mua (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:27:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu cứ đó với khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm nghị, ánh mắt kiên định, ai gì cũng , đều lay chuyển . Ngay cả khi Nguyễn Kiều Kiều nũng nịu gọi mấy tiếng "Anh Tư", cũng thể Hứa Tư từ bỏ ý định, nhất quyết mua hết!

 

Cô nhân viên bán quần áo vui mừng vì bán hàng sẽ hoa hồng.

 

tít mắt lấy size Nguyễn Kiều Kiều mặc , đó bảo cô bé thử. Có lẽ do cô bé trắng trẻo phấn nộn, nên ngay cả chiếc váy màu xanh lục kén mặc, cô bé mặc lên trông cũng cực kỳ xinh xắn.

 

Nhìn Nguyễn Kiều Kiều xinh , Hứa Tư cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

 

Lúc trả tiền là Nguyễn Lâm thị trả, nhưng bên cạnh cứ nhắc nhắc là về nhà sẽ trả tiền cho bà, khiến Nguyễn Lâm thị cảm thấy là lạ, cứ cảm giác Tiểu Kiều Kiều cháu nhà bà, mà là do nuôi thế nhỉ?

 

Tuy nhiên, Nguyễn Lâm thị cũng sự kiên trì của riêng .

 

Mấy bộ quần áo quá đắt, bằng cả tháng lương của khác, thể để một đứa trẻ bỏ tiền ? Chuyện mà để ngoài , họ chẳng chọc cột sống mà mắng c.h.ế.t bà chứ.

 

Cho dù khác , trong lòng bà cũng qua cửa ải .

 

Sau khi mua váy, Nguyễn Lâm thị lén bảo nhân viên lấy thêm một bộ quần áo cộc tay cho bé trai.

 

Mua xong mấy thứ thì Nguyễn Kiến Quốc cũng .

 

Nguyễn Kiến Quốc ước lượng thời gian, cũng đến giờ ăn trưa, bèn hỏi Đỗ Thanh: “Ở đây ? Cùng ăn trưa nhé.”

 

“Được , nhanh .” Từ Mỹ lập tức trả lời giúp: “ trông quầy giúp cô một lát, , .”

 

Đỗ Thanh thấy liền từ chối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-213-mua-mua-mua-5.html.]

Mấy năm nay chính sách mở cửa, ít mở quán buôn bán thị trấn, vài quán cơm, nhưng mặt bằng đều lớn, đa phần khách ăn bát mì, húp bát cháo, chứ gọi món xào cũng nhiều.

 

Nguyễn Kiến Quốc dẫn ba quán, thực đơn, nghĩ đây là đầu tiên đưa cả nhà ăn tiệm, liền gọi bốn món: một món mặn, một món canh và hai món chay.

 

Ông chủ vui vẻ xuống bếp . Đỗ Thanh bình thường tự mang cơm, tối thì về ngủ ở ký túc xá của Nguyễn Kiến Quân, ít khi ăn bên ngoài, ăn thì cũng chỉ gọi bát cháo ăn kèm dưa muối.

 

Đây là đầu tiên cô ăn gọi món xào, chút xót tiền : “Mỗi một bát cháo hai hào, gọi món ngon thế gì, đắt quá.”

 

Bốn món ăn hết gần ba đồng bạc, chỗ mua hơn hai cân thịt .

 

“Thì món thịt mà, chắc chắn đắt hơn chút.” Nguyễn Kiến Quốc .

 

“Thế cũng cần tốn nhiều tiền thế, hai cân thịt xào cả một chậu to tướng. Chỉ cần gọi cháo thịt cho hai đứa nhỏ, còn chúng ăn qua loa là .” Nguyễn Lâm thị cũng thấy tiếc tiền.

 

“Không , ăn sạt nghiệp , chiều còn dạo nữa, ăn no sức, đúng cục cưng... Ơ, buồn ngủ ?” Thấy Nguyễn Kiều Kiều mắt díp dựa lòng Nguyễn Lâm thị, Nguyễn Kiến Quốc đưa tay bế cô bé qua. Nghĩ đến việc lên món còn mất một lúc, : “Cục cưng ngủ một lát , hôm nay chắc mệt .”

 

“Chứ nữa, bận rộn lắm đấy, tận năm bộ váy cơ mà, bộ nào cũng , cứ như tiểu tiên nữ .” Nguyễn Lâm thị Nguyễn Kiều Kiều vẫn để ý chuyện răng sún, nên cố ý .

 

“Đương nhiên , con gái con là nhất!” Nguyễn Kiến Quốc với giọng đầy tự hào.

 

Hứa Tư cũng gật đầu theo.

 

Ngay cả Đỗ Thanh cũng thêm hai câu, khẳng định cô bé xinh .

 

“...” Nguyễn Kiều Kiều đang ỉu xìu chỉ ngủ, cảm thấy trong cảnh tâng bốc thế tự mãn đến mức quên mất bản là ai, thật là hiếm nha! Đặc biệt là rõ ràng còn một tiểu phản diện xinh hơn đang lù lù kìa!

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Loading...