Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 212: Mua, mua, mua (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:27:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Lâm thị thương yêu Nguyễn Kiều Kiều, nhưng hiện tại trong nhà đang là lúc cần dùng tiền, những món đồ bà cất giấu tạm thời thể bán , nên chỉ thể chi tiêu tiết kiệm.

 

“Có tiền! Lấy hết!” Hứa Tư cố chấp, nhưng xong chần chừ, nhíu mày cô nhân viên bán hàng: “Bao nhiêu?”

 

“Cái gì bao nhiêu?” Cô nhân viên nhất thời phản ứng kịp.

 

“Bao nhiêu tiền.” Hứa Tư hỏi .

 

“À, cái năm đồng một chiếc, năm chiếc là hai mươi lăm đồng.” Cô nhân viên chút ngập ngừng.

 

Chính cô cũng con gái, mấy chiếc váy thật nhưng một chiếc tận năm đồng, mua gần năm cân thịt . Các cô còn chẳng dám mua, huống chi là mua một lúc năm chiếc, tiền còn nhiều hơn cả một tháng lương của cô.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Hứa Tư vẫn chút khái niệm về tiền bạc.

 

Nghĩ đến tiền đổi từ con mồi, thở phào nhẹ nhõm. Đủ !

 

“Lấy hết!” Cậu vung tay nhỏ lên, trông vô cùng khí phách.

 

Nguyễn Lâm thị bên cạnh kinh ngạc hít sâu một : “Tiểu Tư ...”

 

“Bà nội, tiền! Đủ mà!” Cậu đầu Nguyễn Lâm thị: “Tiền tiết kiệm, của Kiều Kiều, hơn 100 đồng.”

 

“Cháu bỏ tiền á?” Nguyễn Lâm thị ngạc nhiên thêm nữa.

 

Hứa Tư gật đầu.

 

“Thế cũng thể mua nhiều như !” Nguyễn Lâm thị dở dở : “Tiền của cháu giữ cho kỹ, lỡ việc gì còn cái mà lo liệu. Mấy cái váy bà sẽ mua cho Kiều Kiều, cần tiền của cháu...”

 

“Không! Mua cho Kiều Kiều!” Hứa Tư cuống lên, ngữ điệu cũng nhấn mạnh hơn: “Tiền, đổi!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-212-mua-mua-mua-4.html.]

Tiền hết thì thể đổi tiếp, nhưng lớp da xinh nhất định là do mua!

 

Cậu tiền của nhiều, đổi con mồi cũng bao nhiêu, nhưng , ngày mai sẽ núi, thể mang nhiều con mồi hơn.

 

“Cái thằng bé thật là...” Nguyễn Lâm thị thật sự gì. Bà phát hiện đứa nhỏ một khi cố chấp lên thì ai thuyết phục nổi. Ví dụ như chuyện cấm rừng sâu săn thú, vẫn cứ lén lút , tài nào phòng !

 

Cũng may là từ thương đó, thương thêm nào nữa. Thậm chí rừng một chuyến, đến vạt áo cũng chẳng dính bẩn.

 

Có đôi khi bà còn nghi ngờ, thương đó cố ý ? Để thoát khỏi cái gia đình ?

 

“Anh Tư?” Bên , Nguyễn Kiều Kiều Từ Mỹ nhét cho một cái bánh quy nhỏ, Đỗ Thanh dắt tới.

 

Cô bé tò mò và Nguyễn Lâm thị.

 

“Làm gì thế? Từ xa hai bà cháu chuyện váy vóc gì đó, định mua cho Kiều Kiều ? Con thấy bộ màu hồng cũng đấy, Kiều Kiều mặc chắc chắn là .” Thật Đỗ Thanh cũng để ý bộ váy đó từ sớm, chỉ là gần đây cô tiết kiệm chút tiền. Thấy Nguyễn Kiến Quốc dọn ở riêng, cô cũng sớm xây nhà ở riêng, dù phân gia , cứ ở chung mãi thế mâu thuẫn sẽ ngày càng nhiều, hơn nữa bọn trẻ cũng lớn cả , cần gian riêng.

 

“Thằng bé mua hết cho Kiều Kiều đây !” Nguyễn Lâm thị khổ .

 

“Hả! Mua nhiều thế gì, đắt như , một hai bộ là đủ .” Đỗ Thanh .

 

“Thì đấy, cũng nghĩ , nhưng thằng bé ...”

 

“Đẹp mà.” Hứa Tư tới, nắm lấy tay Nguyễn Kiều Kiều, chỉ mấy bộ váy , mắt sáng lấp lánh : “Lấy hết, tiền.”

 

“Nhiều quá, lấy hai bộ là đủ .” Nguyễn Kiều Kiều bản tiền, trừ việc thỉnh thoảng chuẩn thịt cải thiện bữa ăn cho cả nhà thì cô bé cũng tiền, cũng phung phí như . Hơn nữa cô bé là tiểu phản diện tự bỏ tiền mua cho cô bé.

 

bất kể là ai mua, cô bé đều thấy như .

 

Hứa Tư kiên trì, nhất định mua bằng cả năm bộ váy đang treo .

 

 

Loading...