Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 204: Kẹo gõ leng keng (7)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:27:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Mai hai uy tín trong thôn một trận, sắc mặt trở nên khó coi.

 

Đại để cũng chuyện mụ ăn vạ gì, mụ đầu vung tay tát cho Hứa Thành một cái: “Cái thằng mất nết , trong nhà để mày thiếu ăn thiếu uống mà mày cướp đồ của ăn hả!”

 

“Mày cũng mở to mắt ch.ó , đấy là mày thể bắt nạt ?!” Lời trong lời ngoài đều là sự chua ngoa, châm chọc nhà họ Nguyễn chỗ dựa.

 

Đều là lớn cả, ai mà hiểu ý tứ đó, sắc mặt bác sĩ Lục và Đại đội trưởng đều đổi, coi như kiến thức sự ngang ngược của mụ .

 

Hứa Thành cũng tủi vô cùng, đánh, chẳng những an ủi mà còn ăn tát. Nó ôm lấy một bên mặt đánh, gào lên với Lưu Mai: “Mẹ, chẳng bảo cái gì thì cướp ? Mẹ đ.á.n.h con gì! Con rõ ràng là lời cơ mà.”

 

Câu là do hôm nọ Lưu Mai xin kem từ Nguyễn Lâm thị thất bại, Hứa Thành lóc đòi ăn, mụ thuận miệng một câu, bảo ăn thì mà cướp, gào với mụ thì ích lợi gì.

 

Mụ cũng từng xúi giục nó cướp đồ của Hứa Tư như , cho nên Hứa Thành hề nghi ngờ, lập tức thực hiện ngay.

 

điều nó là, Nguyễn Kiều Kiều là kẻ đáng thương ai thương xót, dám đ.á.n.h chủ ý lên cô bé thì nhất định sẽ mấy em nhà họ Nguyễn đ.á.n.h cho đến bố đẻ cũng nhận .

 

Lưu Mai thật sự đứa con trai ngu ngốc của cho tức đến thổ huyết.

 

Hôm đó mụ chỉ thuận miệng , nó coi là thật. Hơn nữa, cho dù cướp thì cũng đợi lúc vắng chứ, ngu đến mức mặt bao nhiêu nhà họ Nguyễn thế ? Đây chẳng là tìm đòn ?

 

Lưu Mai tức đến mức n.g.ự.c phập phồng, hồi lâu thốt nên lời.

 

“Bây giờ đến lượt nhà cô bồi thường cho nhà nhỉ? Nói thử xem, các định bồi thường bao nhiêu tiền hả?” Nguyễn Lâm thị châm chọc hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-204-keo-go-leng-keng-7.html.]

 

Ánh mắt Lưu Mai lấp lóe, tròng mắt đảo một vòng, liền với Nguyễn Lâm thị: “Thím Nguyễn , trẻ con cãi cọ ầm ĩ là chuyện thường tình mà, lớn chúng chấp nhặt gì, đúng ?”

 

Nguyễn Lâm thị thấy lời , suýt chút nữa thì nhổ nước bọt mặt mụ. Cũng là ai nãy ở cửa nhà bà sủa như ch.ó điên, bây giờ đuối lý thì bảo là trẻ con nô đùa.

 

Thật là trơ trẽn hết chỗ .

 

Nguyễn Lâm thị thật sự chán ngấy cái cảnh hàng xóm với mụ đàn bà , cũng may bao lâu nữa là thể chuyển .

 

Mà Nguyễn Thỉ thấy lời , trong mắt lóe lên một tia sáng, dùng ánh mắt liếc qua mấy đứa em nhỏ tuổi hơn là Nguyễn Khánh, Nguyễn Vĩ, Nguyễn Lỗi, nắm c.h.ặ.t t.a.y , chỉ chỉ Hứa Thành đang lóc bên .

 

Lúc sự ăn ý giữa mấy em liền hiện .

 

Nguyễn Khánh, Nguyễn Vĩ, Nguyễn Lỗi lập tức hiểu ý, đồng thời nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ. Trước khi kịp phản ứng, Nguyễn Lỗi nhảy lên đ.ấ.m mạnh một cú con mắt còn của Hứa Thành, Nguyễn Khánh đ.ấ.m một cú miệng nó, còn Nguyễn Vĩ đ.ấ.m một cú bụng nó.

 

“Á! Các cái gì thế hả!” Lưu Mai hét lên lao bảo vệ con trai, nhưng hai tay khó địch bốn nắm đấm, Hứa Thành vẫn đ.ấ.m thêm vài cái.

 

Nguyễn Thỉ, Nguyễn Kiệt, Nguyễn Phong lúc mới vẻ lớn bước lên hai bước, kéo ba đứa nhỏ . lực tay cố tình nới lỏng, để mặc cho bọn chúng đạp Hứa Thành thêm vài cái nữa, cảm thấy đủ mới dùng sức kéo hẳn .

 

Miệng còn giả vờ khuyên can: “Thôi thôi, đừng đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h .”

 

“...” Nguyễn Lâm thị thấu tất cả, tuy nhíu mày nhưng gì.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

 

Loading...