Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 202: Kẹo gõ leng keng (5)

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:26:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao ngã thế , đứa nào mà thất đức , còn ném đồ mắt !” Nguyễn Lâm thị tức giận nhẹ, bế Nguyễn Kiều Kiều về phía giếng nước: “Bác sĩ Lục, ông mau đây xem giúp với.”

 

Bác sĩ Lục của trạm y tế cuối thôn hôm nay cũng mời tới uống rượu.

 

Bác sĩ Lục nhà họ Nguyễn coi trọng Nguyễn Kiều Kiều thế nào, cũng dám chậm trễ. Ông bảo múc nước sạch, tự rửa tay sạch sẽ mới tiến hành sơ cứu cho Nguyễn Kiều Kiều.

 

Hai phút , dị vật trong hai mắt rửa sạch.

 

“Há miệng bác xem nào.” Ông ôn nhu , giọng điệu mang theo vẻ dỗ dành.

 

Nguyễn Kiều Kiều nghĩ đến việc gãy răng cửa nên há miệng, tủi nức nở một tiếng, che miệng chặt cứng.

 

“Ngoan, há miệng cho bác sĩ Lục xem nào.” Nguyễn Lâm thị cũng nhẹ nhàng dỗ dành.

 

Nguyễn Kiều Kiều tủi bà một cái, lúc mới chịu hé cái miệng nhỏ .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Răng cửa gãy ngang từ giữa, chân răng vẫn còn. Bác sĩ Lục dùng tay lay lay phần gốc, cảm giác cũng lung lay, liền : “Chỗ chắc một hai ngày nữa cũng sẽ rụng thôi.” Nghĩ đến việc bé gái chắc là thích điệu, ông an ủi: “Không , đừng sốt ruột, đang là tuổi răng, sẽ mọc nhanh thôi.”

 

điều đó vẫn nghĩa là cô bé sẽ cô bé sún răng một thời gian.

 

Nguyễn Kiều Kiều nghĩ đến đây liền nhịn mà tủi , mím chặt cái miệng nhỏ, sống c.h.ế.t chịu há mồm nữa, cũng ỉu xìu, dựa lòng Nguyễn Lâm thị buồn động đậy.

 

Mà trong vài phút ngắn ngủi , bên ngoài Lưu Mai mắng đến mức lật tung cả trời lên.

 

Nguyễn Lâm thị bộ sự việc từ miệng Hứa Tiêu, đang tức đến mức đầu óc ong ong, còn tìm bọn họ tính sổ thì bọn họ tự tìm tới cửa. Bà đặt Nguyễn Kiều Kiều lòng Nguyễn Kiến Quốc ở phía , trầm mặt ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-202-keo-go-leng-keng-5.html.]

Đi tới cửa, thấy Lưu Mai đang lôi kéo Hứa Thành định xông nhà họ Nguyễn, miệng gào lên đòi bọn họ bồi thường tiền t.h.u.ố.c men.

 

Nguyễn Kiệt và Nguyễn Thỉ hai chặn ngay ở cửa, cản đường cho mụ . Tức tối, mụ ở cửa chống nạnh c.h.ử.i vọng trong, lời lẽ khó bẩn thỉu.

 

Mấy đàn ông trong sân tiếng c.h.ử.i rủa khó đều ăn ý mặt chỗ khác, tiếp tục đề tài đang dang dở, coi như thấy gì.

 

“Bà nội, em gái ạ?” Nhìn thấy Nguyễn Lâm thị , Nguyễn Thỉ và Nguyễn Kiệt liền đồng thanh hỏi.

 

Nguyễn Lâm thị hung tợn trừng mắt hai đứa cháu: “Nhiều như thế mà bảo vệ em gái, lát nữa bà sẽ tính sổ với mấy đứa .”

 

Nói xong bà đầu trừng mắt Lưu Mai: “Nhà cô Hứa, cô thử đem những lời c.h.ử.i mắng cho một xem nào!”

 

Lưu Mai trời sinh kẻ bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh. Khi thấy Nguyễn Lâm thị thì c.h.ử.i hăng, thấy Nguyễn Lâm thị xuất hiện thì im như con chim cút, theo bản năng rụt cổ .

 

đảo mắt thấy bộ dạng thê t.h.ả.m của con trai , mụ lập tức thẳng lưng lên, đúng lý hợp tình : “Thím Nguyễn, chuyện khác chúng khoan hãy , chuyện hôm nay tóm là nhà thím sai đúng ? Thím xem mấy thằng nhóc nhà thím đ.á.n.h con trai ! Sao hả, ỷ nhà thím đông con trai nên bắt nạt ?”

 

Nguyễn Lâm thị liếc Hứa Thành mặt mũi bầm dập. Loại chuyện đ.á.n.h trẻ con , thông thường lớn sẽ giữ một loại ăn ý, mặc kệ ai chịu thiệt, lớn đều sẽ nhúng tay .

 

mụ Lưu Mai hiển nhiên cái ý thức đó. Hơn nữa mụ cảm thấy con trai mụ thảm, bà còn cảm thấy Tiểu Kiều Kiều nhà bà chịu tội lớn hơn nhiều!

 

khẩy một tiếng: “Rốt cuộc là ai bắt nạt ai, chuyện còn !”

 

“Cô hỏi thằng Hứa Thành nhà cô xem, tại cướp kẹo của Kiều Kiều nhà ? Còn ném bùn , đây giống việc con ?”

 

“Gì? Cướp kẹo gì cơ? Thím Nguyễn thím đừng mà oan uổng cho .” Lưu Mai trợn trắng mắt, giả bộ hồ đồ.

 

 

Loading...