Bên , Tiểu mập mạp đ.á.n.h đối phương đến mức mặt mũi bầm dập, cuối cùng cũng tìm chút lý trí. Vừa đầu thấy em gái đang bế, miệng còn dính máu, bé sợ đến trắng bệch cả mặt.
“Em gái, miệng em thế?” Cậu bé sốt ruột chạy tới, chân tay luống cuống.
“Em ngã gãy răng cửa .” Hứa Tiêu trả lời, chỉ một chiếc răng cửa còn dính m.á.u mặt đất giải thích.
Tiểu mập mạp trừng mắt chiếc răng đất, bộ dạng thê t.h.ả.m của Nguyễn Kiều Kiều, đầu óc trống rỗng. Cậu nghĩ thầm thôi xong , đừng bà nội sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t , mà ngay cả mấy em trong nhà cũng sẽ tha cho . Sự đau lòng cộng thêm lửa giận cùng lúc xộc lên não, đầu hung hăng đá thêm một cú kẻ đang bò đất phía .
“Tiểu Bát, chẳng bảo em đưa em gái về , em...” Nguyễn Kiệt thấy động tĩnh từ phía đầu thôn liền rảo bước tới, thấy bộ dạng thê t.h.ả.m của Nguyễn Kiều Kiều, cũng nghẹn lời.
“Anh, cái thằng ch.ó đẻ bắt nạt em gái em!” Tiểu mập mạp thấy nhóm Nguyễn Kiệt, cuối cùng cũng tìm chỗ dựa, chỉ kẻ đ.á.n.h bò đất cáo trạng.
Nguyễn Kiệt lúc chẳng còn tâm trạng mà để ý mấy chuyện đó. Cậu bước nhanh đến bên cạnh Nguyễn Kiều Kiều, thấy mặt cô bé lấm lem bùn đất, miệng đầy máu, mày nhíu chặt . Cậu bế em gái qua nhưng dám động thủ, cảm giác cô bé mong manh như sắp vỡ vụn .
Nguyễn Kiều Kiều nãy giờ, dị vật trong mắt cơ bản trôi theo nước mắt, chỉ là mắt vẫn đau rát, cũng dám mở , chỉ che hai mắt nức nở lí nhí.
Cảm thấy hôm nay thật là xui xẻo tột cùng, ngã gãy cả răng thế ? Sau còn mặt mũi nào gặp nữa?
“Đưa em về .” Vẫn là Hứa Tiêu lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
Nguyễn Kiệt gật đầu, dẫn đầu về phía . Phía , Nguyễn Phong xách cổ kẻ Nguyễn Lỗi đ.á.n.h ngã lên, nỗ lực kỹ một chút mới phát hiện là Hứa Thành nhà bên cạnh.
Nguyễn Khánh giật phăng gói đường mà thằng bé đang ôm khư khư trong lòng , còn mấy viên rơi xuống đất dính bùn cũng ăn nữa, tức giận đến mức đạp cho Hứa Thành một cái.
“Đi!” Tiểu mập mạp đá m.ô.n.g Hứa Thành một cái, thúc giục nó về phía .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Hứa Thành đ.á.n.h đau nhưng dám lớn, chỉ dám nức nở khe khẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-201-keo-go-leng-keng-4.html.]
Đến cửa nhà họ Nguyễn, nó mới dám rướn cổ gào lên một tiếng: “Mẹ, ơi...”
Lưu Mai thấy tiếng, tay cầm cái chổi hùng hùng hổ hổ . Biểu cảm mặt vốn đang chút kiên nhẫn, nhưng thấy Hứa Thành đầy mặt thương tích liền lập tức vứt chổi, chạy vội tới.
“Con trai, con thế , ai bắt nạt con!”
“Mẹ, chính là bọn họ, bọn họ hùa bắt nạt một con!” Hứa Thành chỉ đám con trai nhà họ Nguyễn.
“Lũ chúng mày c.h.ế.t , gì mà bắt nạt con trai tao, đ.á.n.h nó thành thế , chúng mày điên !” Lưu Mai , chống nạnh mắng ầm lên.
Nguyễn Kiệt hiệu cho Hứa Tiêu, Hứa Tiêu liền dắt Nguyễn Kiều Kiều sân nhà họ Nguyễn . Trong sân, Nguyễn Lâm thị vốn thấy tiếng ồn ào đang định , mới một nửa thì thấy Nguyễn Kiều Kiều Hứa Tiêu dắt .
“Trời đất ơi, cục cưng của bà.” Sắc mặt Nguyễn Lâm thị đại biến, bước nhanh chạy tới.
Bên , Nguyễn Kiến Quốc đang chuyện hút t.h.u.ố.c cũng thấy, vội vàng vứt đầu t.h.u.ố.c lá dẫm tắt đuổi theo.
Nghe thấy tiếng Nguyễn Lâm thị, Nguyễn Kiều Kiều vốn đang nín tức khắc nhịn , nức nở một tiếng, nước mắt trào , duỗi cánh tay nhỏ bé về phía bà, bao giờ cảm thấy tủi như thế : “Bà nội...” Cháu sún răng !
Nguyễn Lâm thị thật sự đau lòng đến thắt ruột.
Lúc ngoài còn lành lặn, lúc trở về thành đầy m.á.u thế ?
“Bà Nguyễn, mắt Nguyễn Kiều Kiều ném bùn , bà mau rửa mắt cho em . Còn nữa, em ngã một cái, gãy mất răng cửa .” Hứa Tiêu bên cạnh giải thích, thuận tiện đ.â.m thêm một nhát d.a.o trái tim nhỏ bé của Nguyễn Kiều Kiều.
Hứa Tiêu nhắc nhở: Em sún răng .
Kiều Kiều: cảm ơn nhiều nha!